Chương trước
Chương sau
Tần Hạo đứng ngay bên dưới kiếm mang, hắn ta khẽ ngẩng đầu, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười tà mị.

Hắn ta cầm đao bằng một tay, chém lệch lên bầu trời, thân đao bỗng chốc kích phát ra một luồng sáng đỏ, xuất hiện đao mang lớn tới mười trượng từ dưới vọt lên, đâm vào kiếm mang.

Một đao một kiếm mạnh mẽ va đụng, sức mạnh của hai vị cường giả cấp độ bán vương va chạm, dư chấn năng lượng tràn ra quét sạch bốn phương, tạo thành cơn gió lốc cao tới hơn mười trượng.


Đòn đánh của hai người không phân cao thấp.

Mà trong lúc này, những người khác của Hắc Ma Giáo cũng nhào tới gần La Túc và mấy người còn lại, đồng loạt ra tay.

Những người này toàn là cỗ máy giết chọc chuyên nghiệp của Hắc Ma Giáo, từng trải qua sinh tử, tu vi vốn không cách biệt quá nhiều với La Túc, nhưng khi giao đấu, La Túc cảm thấy áp lực cực kỳ lớn. Mà trong đoàn xe của nhà họ La, ngoại trừ La Túc và hai vị siêu phàm phàm phẩm khác thì những người còn lại chưa đạt tới cảnh giới siêu phàm. Chỉ trong chốc lát, đội hộ vệ đoàn xe của nhà họ La đã có bốn năm người hộc máu, văng ra sau.

La Thanh Chỉ nhìn thấy cảnh này, tuy muốn giúp sức, nhưng lúc này cô ấy phải đối đầu với cường địch xếp hạng chín trong bảng xếp hạng Huyết Đồ của Hắc Ma Giáo, căn bản không thể nào dứt ra được, chỉ có thể âm thầm lo lắng, đến cả động tác xuất chiêu cũng chậm trễ hơn vài phần.

Nhưng không ai phát hiện ra, lúc này đây, Diệp Thiên đang núp cùng một chỗ với người ăn kẻ ở của nhà họ La, trong ánh mắt cậu đột nhiên xuất hiện thần mang!



La Túc và hơn mười hộ vệ của nhà họ La đang giao đấu với đám sát thủ của Hắc Ma Giáo. Để giảm bớt gánh nặng cho những người khác, một mình La Túc phải đối đầu trực diện với ba vị siêu phàm phàm phẩm, mà hai vị siêu phàm phàm phẩm khác trong đoàn xe của nhà họ La thì bị một vị siêu phàm lương phẩm chèn ép, cục diện gần như nghiêng về một bên.

“Ha ha, chịu chết đi!”

Một tên sát thủ của Hắc Ma Giáo bật cười điên cuồng, dùng một chưởng đẩy lùi một hộ vệ của nhà họ La.

Người hộ vệ này lập tức phun ra một búng máu tươi, nhưng không thể nào ngăn được đòn tấn công tiếp theo, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đao của đối phương chém xuống mà chờ chết.

“Tiểu Ngũ!”

Vốn là thời khắc chết chắc, nhưng La Túc thét lên một tiếng, xoay ngang đao chém ra, ép cho ba vị siêu phàm phàm phẩm phải thối lui, sau đó tốc độ của anh ấy tăng cao, thân mình nhanh như chớp, kịp thời chặn được nhát đao của tên sát thủ khi Tiểu Ngũ sắp bị đối phương chém giết.

“Keng!”

La Túc đỡ được một đao của đối phương, đối phương dồn thế chờ bộc phát, mà anh ấy chỉ miễn cưỡng cứu nguy, sức mạnh tất nhiên không đủ. Mới chỉ một đao mà hai tay anh ấy đã tê rần vì dư chấn, khí huyết trong cơ thể sôi lên sùng sục.

Khi anh ấy đang định cứu Tiểu Ngũ thì lúc này đây, hai bên trái phải đột nhiên vang lên âm thanh xé gió.

“Hỏng rồi!”

Anh ấy âm thầm than khổ, hai luồng sóng dao động đầy mạnh mẽ của chân lực, một trái một phải lần lượt tấn công và hai điểm yếu của anh ấy. Lúc này đây chân lực trong cơ thể anh ấy vẫn chưa hoàn toàn hồi lại, căn bản không thể nào tránh được.

“Anh La Túc!”

La Thanh Chỉ nhìn thấy cảnh ấy mà đôi mắt đẹp rúng động, cô ấy thét lên, chuẩn bị xuất kiếm cứu nguy, nhưng ngay khi cô ấy định xuất kiếm thì một thanh huyết đao từ bên cạnh hung hãn chém xuống, chặn đứng đường đi của cô ấy, cũng khiến cô ấy phải lùi về hơn mười trượng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.