Trong đoàn có chín người, đều là nam nữ thanh niên tuổi ngoài hai mươi, họ mặc y phục trắng xanh đan xen, trên ngực có hai ký tự cổ khó hiểu - "Khiên Kham"!
Người thanh niên đứng đầu có đôi lông mày lưỡi mác, ánh mắt sáng ngời với khuôn mặt kiêu hãnh, đứng thẳng với thanh kiếm cầm ngang.
Vừa rồi, chính nhát kiếm của người này đã đánh văng con quái vật đầu thú thân người lên không trung, người này tiến lên một bước liếc nhìn Diệp Thiên với vẻ thờ ơ và khinh thường.
"Thực lực kém cỏi lại còn chạy lung tung trong rừng rậm này, không muốn sống nữa hay sao?"
Tuổi tác còn trẻ, nhưng giọng điệu của hắn thì giống y như một người đã lớn tuổi, nói một câu giọng điệu đã giống như chỉ bảo, dạy dỗ người khác phải làm thế này thế kia.
"Phải đó!"
Diệp Thiên không đáp lại, một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi hơn phía sau người thanh niên này bước nhanh ra đứng bên cạnh người thanh niên.
"Phải đó, khu rừng rậm này là nơi nguy hiểm nhất ở Mai Thành. Nếu không phải sư huynh Lăng Phong dẫn dắt, cho dù là chúng tôi thì cũng không dám tùy tiện đặt chân tới đây, người này thật không biết trời cao đất dày là gì, dám đi lung tung ở chốn tử địa như thế này!”
Cô ta nói lúc thì nhíu mày, khi lại nở nụ cười, cô ta nhìn người thanh niên trẻ đẹp trai kia, đôi mắt như làn sóng mùa thu, mang đầy tình ý.
Cô gái mặc váy trắng đứng ở phía trước với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350714/chuong-2437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.