Chương trước
Chương sau
“Hóa ra là cô ấy à?”

Diệp Thiên nhìn thấy cô gái như công chúa đang được mọi người nhường đường đi về phía trước thì mới hiểu tại sao khi nghe thấy cái tên nhà họ Lâm ở Kim Lăng lại khiến cậu cảm thấy thân quen như vậy.


Đó chính là Lâm Hiểu Nguyễn, một cô gái mà Diệp Thiên quen ngẫu nhiên trên máy bay trước đó không lâu ở Pháp Bang cũng đã giả vờ làm người yêu của cậu nửa ngày.

Trước đó Lâm Hiểu Nguyễn từng nhắc tới việc mình xuất thân từ Kim Lăng, chỉ là Diệp Thiên không để tâm. Lần này thấy cô ấy ở đây thì cậu mới bừng tỉnh.

“Thật không ngờ lần đầu tới Kim Lăng lại gặp cô ấy, có nên nói là duyên số không nhỉ?”

Diệp Thiên khẽ cười, ánh mắt dần rời khỏi Lâm Hiểu Nguyễn. Cậu không có ý định chào hỏi cô gái.

“Anh cười cái gì vậy?”, cô gái váy tím tên Nhan Nhân thấy Diệp Thiên không nhường đường, còn cười ngây ngô thì càng tức giận.

“Anh có biết cô ấy là ai không. Đừng trách tôi không nhắc anh. Cô ấy chính là cô chủ của nhà họ Lâm – Lâm Hiểu Nguyễn!”

“Nhà họ Lâm có sức mạnh đứng đầu, đại diện cho Kim Lăng, tài sản lên tới hàng chục tỉ tệ. Đến cả quan chức cũng phải nể mặt ông cụ nhà họ Lâm!’

“Trong giới thượng lưu của Kim Lăng, Lâm Hiểu Nguyễn chính là công chúa. Hoạt động ngày hôm nay cũng là do nhà họ Lâm đầu tư. Ở đây, bất kỳ ai mạo phạm tới cô Lâm thì đều bị xem như là kẻ địch của toàn bộ những người khác. Tôi khuyên anh mau chóng nhường đường để tránh gây phiền phức!”

Cô gái vừa nói vừa thể hiện sự khinh bỉ dành cho Diệp Thiên.

“Phiền phức sao?”

Diệp Thiên liếc mắt nhìn và lắc đầu bất lực, cậu lùi ra rìa của hiện trường để kéo dãn khoảng cách với những người khác.

Nhìn thấy Diệp Thiên lùi lại thì Nhân Nhân mới thở phào đồng thời cũng càng ngày càng không thích Diệp Thiên.

Nếu thật sự là người có bản lĩnh thì dù đối diện với cô chủ của nhà họ Lâm cũng có thể trò chuyện được chứ không phải là ngoan ngoãn lùi ra sau giống như con rùa rụt cổ như thế này.

Nhưng cô gái này không biết rằng chẳng qua Diệp Thiên không muốn so đo với cô ta, cộng thêm việc lần đầu cậu tới Kim Lăng và mối quan hệ với Lâm Hiểu Nguyễn cũng không tới mức là bạn bè thân thiết nên cậu mới lựa chọn lùi lại, mục đích là để không quấy nhiễu cuộc sống của Lâm Hiểu Nguyễn ở Kim Lăng.

Tiếu Văn Nguyệt nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn thì không có biểu cảm gì nhiều, chỉ cùng Diệp Thiên lùi lại. Đối với cô ta mà nói cho dù Lâm Hiểu Nguyễn có là kiều nữ thế nào thì cũng không liên quan tới mình. Trong mắt cô ta chỉ có Diệp Thiên.

Lâm Hiểu Nguyễn đứng giữa đám đông. Dù xung quanh toàn là nam thanh nữ tú với bầu không khí tràn đầy thanh xuân nhưng trông cô gái vẫn vô cùng thản nhiên mang theo một chút buồn bã như có tâm sự.

Dưới sự hộ tống của đám đông, cô gái xuất hiện tại hiện trường và đi thẳng tới vị trí khách mời ở sân khấu phía trước. Vị trí này đều chỉ có những khách quý được đặc biệt mời tới thì mới đủ tư cách ngồi ở đây. Ngoài Lâm Hiểu Nguyễn ra thì còn có thể một vài chàng trai cô gái khác cũng ăn mặc vô cùng diễm lệ cùng đồ hiệu xa xỉ ngồi ở đó. Nhìn là biết họ cùng đẳng cấp với Lâm Hiểu Nguyễn.
Mấy chàng thanh niên ở vị trí khách quý đều đổ dồn ánh mắt lên người Lâm Hiểu Nguyễn, thậm chí có người còn bắt chuyện, muốn giao lưu nhiều hơn với cô gái. Nhưng Lâm Hiểu Nguyễn không hề có hứng thú, chỉ đáp lại vài câu, thậm chí cô còn chẳng buồn quay đầu lại, chỉn nhìn lên sân khấu với ánh mắt cảm thấy mọi thứ thật vô vị.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.