Chương trước
Chương sau

Khi cậu nhắc tới Diệp Sơn và Diệp Vân Long thì cậu vẫn gọi thẳng tên nhưng giọng nói đã thể hiện sự quan tâm hơn nhiều.

“Ông và những người khác của nhà họ Diệp đã rời xuống căn nhà mà nhà họ Tư Đồ ở Nam Thành hỗ trợ rồi. Anh cũng biết nhà Tư Đồ có sản nghiệp rất lớn trong tứ đại gia tộc. Về phương diện này thì điều kiện của bọn họ là tốt nhất. Cộng thêm việc nhà họ Diệp bị thương nên ông đã từ chối sự giúp đỡ của nhà họ Hoa bọn em và tạm thời chọn ở đó!”


“Nhà Tư Đồ à?”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì khẽ chau mày.

Nhà Tư Đồ và nhà họ Diệp vốn quan hệ không thân thiết lắm, cũng hầu như không có sự hợp tác, cùng lắm là đều là một trong tứ đại gia tộc của thủ đô mà thôi. Nhà họ Hoa giúp đỡ là điều bình thường, nhưng nhà Tư Đồ chủ động giúp đỡ thì lại khiến Diệp Thiên cảm thấy kỳ lạ.

“Là Tư Đồ Lạc Tuyết!”

Hoa Lộng Ảnh nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên thì mới nói nhỏ: “Là cô ấy nghĩa khí, muốn giúp nhà họ Diệp. Vì chuyện này mà cô ấy còn cãi nhau với cả gia chủ nhà Tư Đồ nữa!”

Là cô ấy sao?

Diệp Thiên sờ mũi. Lúc này cậu mới hiểu ra, nhà Tư Đồ giúp nhà họ Diệp là vì cô gái lúc trước từng bị cậu nhìn thấy hết.

Mặc dù cậu không có tình cảm nam nữ gì với Tư Đồ Lạc Tuyết nhưng giữa hai người thì cậu vẫn luôn cảm thấy có một mối liên hệ khó nói nên lời. Thế nên khi nghe thấy Tư Đồ Lạc Tuyết chủ động giúp nhà họ Diệp thì cậu không còn cảm thấy quá bất ngờ nữa.

“Đi thôi, chúng ta tới đó một chuyến!”

Diệp Thiên lấp láy đôi mắt: “Muốn biết xảy ra chuyện gì thì đi hỏi người trong cuộc vậy!”

Bên trong khu biệt thự của Nam Thành, trong quần thể biệt thự lớn nhất chính là nơi ở của Tư Đồ Lạc Tuyết.

Căn biệt thự biệt lập nằm ngay trung tâm do Diệp Sơn dẫn theo người của nhà họ Diệp ở tạm. Lúc này trong đại sảnh, Tư Đồ Lạc Tuyết và Diệp Sơn cũng như những nhân vật quan trọng đang ngồi đó.

“Thưa ông, chuyện này mọi người có nắm được gì không?”

Tư Đồ Lạc Tuyết mặc áo dài cổ trang, trầm giọng hỏi: “Cháu nghe nói phía bên quan chức rất chú trọng việc này, vì dù sao dám ra tay với gia tộc hàng đầu của Hoa Hạ thì về cơ bản là đã vi phạm tới quốc gia chúng ta!”

Lúc này khí tức của Diệp Sơn đã yếu đi nhiều, rõ ràng là bị thương nặng. Nghe Tư Đồ Lạc Tuyết hỏi vậy thì ông ta chỉ khẽ lắc đầu tỏ ý không biết.

“Đám người đó, bọn ông không biết lai lịch, chỉ biết rằng tổng cộng có bốn người cảnh giới siêu phàm và còn cả ba người vương cấp!”

“Nhưng có một điểm mà ông có thể khẳng định, nhất định là bọn họ tới vì Diệp Thiên, nếu không thì đã không gây sự đúng lúc thằng bé đang chìm dưới Thái Bình Dương và làm khó nhà họ Diệp như vậy.

“Là kẻ địch của Diệp Thiên sao?”

Tư Đồ Lạc Tuyết khẽ chau mày, sắc mặt nghiêm trọng hơn vài phần.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.