Chương trước
Chương sau
“Không đúng!”

Người đàn ông suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

Mặc dù Tứ Tượng Tông là một trong sáu tông của Huyền Môn nhưng không hề nổi tiếng nhờ vào luyện thể thần thông. Nhắc tới luyện thể thần thông thì chỉ có Long Tượng Tông của Lạc Thiên Long mới thật sự hùng mạnh.


Nếu chỉ dựa vào luyện thể thần thông của Tứ Tượng Tông mà Diệp Thiên tu luyện thì cũng không thể nào có thể luyện được cơ thể tới mức như vậy. Dù hiện tại Tứ Tượng Tông mạnh nhất những cũng không thể nào đỡ lại được ba quyền đấm của bọn họ.

“Khốn nạn!”

Tu Kiệt Khải nghĩ tới việc bị Diệp Thiên hạ gục Kim Cương Pháp Tướng thì vừa tức giận vừa kinh hãi. Tu Kiệt Khải gầm lên, xóa đi Kim Cương Pháp Tướng ở phía sau, tập trung chân lực một lần nữa tạo thành một con chim khổng tước màu vàng lửa khổng lồ.

Chim khổng tước dang cánh, với cái đuôi dài hàng chục thước che kín cả bầu trời và lượn ngang không gian.

“Phần Thiên Tước Vĩ!”

Cùng với tiếng hô của Tu Kiệt Khải, cái đuôi con chim khổng tước quét về phía cổ của Diệp Thiên như lưỡi dao sắc bén chém xuống cổ cậu.

“Rẹt!”

Cái đuôi quét tới, Diệp Thiên nhếch miệng cười thể hiện sự khinh miệt và đưa tay không ra.

“Keng!”

Tiếng va chạm như tiếng kim loại vang lên. Năm ngón tay trắng dài của cậu đang chộp lấy cái đuôi của con khổng tước. Tàn lửa bùng cháy nhưng bàn tay của Diệp Thiên không hề bị thương mà ngược lại cậu giựt mạnh cái đuôi dài hàng chục thước đó.

“Xích Thủ Hám Thần Thông sao?”

Tu Kiệt Khải tái mặt, ba người Vạn Quy Nông cũng đều biến sắc. Khi bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì chỉ thấy tiếng cười của Diệp Thiên vang lên và tay cậu siết mạnh.

“Roẹt!”

Cái đuôi khổng lồ của con khổng tước bị Diệp Thiên xé rách giống như là đậu phụ bị cắt bởi một con dao sắc bén vậy.

“Người tu tiên chỉ có một chút năng lực như vậy thôi sao?”

Một chiêu thức hạ gục thần thông của Tu Kiệt Khải. Đôi mắt Diệp Thiên sáng như sao, cậu nhìn bốn người kia với vẻ mặt bá đạo.

Cả đất trời bỗng chìm vào im lặng chết chóc. Hồng y giáo chủ, Neil Wodos, Alstom đều bàng hoàng với vẻ không dám tin.

Vô số những kẻ tu luyện hoàng cấp đều nín lặng, nhìn chăm chăm Diệp Thiên với biểu cảm kỳ dị.

Sa mạc Bắc Phi ngày hôm nay đã bị Diệp Thiên làm cho chấn động. Không ai ngờ, Diệp Thiên lại mạnh tới như vậy.

Với thân phận người bình thường, một địch bốn, phá vỡ cả thần thông của người tu tiên, trong giới võ thuật chỉ có một người, thiên hạ vô song, đó là đế vương bất bại!”

Long Định Thiên khẽ lầm bầm, đôi mắt dao động.

“Năm xưa Thiên Cơ Lâu đã đặt cho cậu ấy biệt hiệu này có lẽ không ngờ rằng lại xuất hiện tình huống như thế này thật. Giờ xem ra danh hiệu này quá chính xác!”
Ông ấy khẽ lắc đầu và thầm cảm thán.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.