Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy, chắc chắn là thằng bé đã thi triển luyện thể thần thông nên vừa rồi mới có thể tăng sức mạnh của cơ thịt lên cực điểm trong nháy mắt như vậy!”

“Thế nhưng, trong thế giới trần tục, ngoài một vài tộc người đặc biệt ra thì ai có thể sở hữu được luyện thể thần thông chứ?”

Thằng nhóc này rốt cuộc tới từ đâu vậy?”


Ông ấy phải thừa nhận rằng Diệp Thiên mang đến cho ông ấy quá nhiều niềm vui bất ngờ. Ông ấy không ngờ con trai của con gái và người đàn ông phàm tục kia lại luyện song tu, hơn nữa còn sở hữu cả luyện thể thần thông.

Chiến lực mạnh như vậy dù có là lớp thanh niên của Huyền Môn thì cũng chỉ có những người trong top 3 mới có được. Nếu như Diệp Thiên chịu gia nhập vào nhà họ Thi thì tương lai chắc chắn sẽ giúp Huyền Môn có thêm một chiến lực cực mạnh và kéo dài được thời gian tồn tại của nhà họ Thi.

Nhất thời, Thi Trảm Nguyên bỗng dao động, ông ấy đang định ra tay để hai người kia dừng lại thì lúc naỳ ba người Dương Vân Hận bỗng có động tĩnh.

“Vụt!”

Một luồng gió cực mạnh nổi lên. Ba người đại diện cho Huyền Môn đồng loạt bay ra, chân lực được điều động tới mức đỉnh điểm. Họ đồng loạt ra tay đấm về phía Diệp Thiên.

Ba luồng sức mạnh kinh hồn mang theo màu sắc khác nhau nhưng đều vô cùng khủng khiếp và khóa chặt mọi đường rút lui của Diệp Thiên.

Ba người đại diện của sáu tông Huyền Môn cuối cùng cũng đồng loạt ra tay rồi!”



“Ầm!”

Ba quyền đấm mãnh liệt lao về phía Diệp Thiên từ những hướng khác nhau. Bầu không khí bị chân lực dồn ép tạo thành một dải dài hàng trăm mét bao vây lấy Diệp Thiên.

“Không đỡ nổi rồi phải không?”

Diệp Thiên khởi động Phệ Thiên Thánh Thể, ánh sáng toàn cơ thể lấp lánh, làn da trong suốt như pha lê.

Cảm nhận được ba luồng sức mạnh chèn ép cơ thể nhưng cậu không hề né tránh chỉ siết chặt nắm đấm, chân hơi cong xuống giống như là cây đinh ghim chặt giữa không gian.

Ba quyền đánh cũng không hề phân trước sau, chỉ đồng loạt tấn công vào vùng bụng, vai và ngực của Diệp Thiên!

Rầm rầm!

Âm thanh nặng nề vang lên, sau đó là cú va chạm khủng khiếp gây chấn động cả không gian. Diệp Thiên vẫn đứng đó. Quyền đánh của ba người kia chỉ khiến cậu khẽ chao đảo, nhưng không hề bị thương.

“Hả?”

Lạc Thiên Long, Dương Vân Hận, Vạn Quy Nông co rụt đồng tử, không giấu nổi vẻ kinh hoàng.

Bọn họ phát động sức mạnh, dồn hết vào quyền đấm vậy mà Diệp Thiên chỉ dựa vào xác thịt lại không hề hấn gì. Nếu ở ngoài tiểu thế giới, thậm chí cả trong Huyền Môn thì những người có thể làm được cũng không vượt quá số lượng đầu ngón tay. Vậy mà một người luyện võ của thế giới trần tục sao có thể làm được chứ?

“Cậu ta là cháu ngoại của Thi Trảm Nguyên, con trai của thánh nữ Tứ Tượng Tông, lẽ nào cậu ta đã lén lút tu luyện được tuyệt học luyện thể mà Thi Tú Vân đã truyền lại.

Tu Kiệt Khải bị Diệp Thiên hạ gục Kim Cương Pháp Tướng, chân lực trong cơ thể lúc này cũng đã hồi phục được tầm tám phần. Tu Kiệt Khải nhìn chăm chăm luồng ánh sáng xanh phát ra từ người Diệp Thiên và bỗng dấy lên sự nghi ngờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.