Chương trước
Chương sau
“Ầm!”

Tiếng kiếm rõ ràng vang vọng khắp trời, một thanh kiếm với kiếm quang màu xám khổng lồ sáng rực chém ngang bầu trời, chém đôi trần nhà trên cao của dinh thự Thuỷ Tinh.

Tiếng rồng ngâm vang dội khắp nơi, hơi thở trên người Lâm Đạp Phong đột nhiên tăng mạnh, bên trong thanh trường kiếm màu xám cũng xuất hiện một điểm đỏ trong như con ngươi dã thú, kiếm khí xung quanh vẫy vùng, chém vỡ cả những ô cửa sổ bằng kim loại.


“Kiếm khí thật đáng sợ!”

Ánh mắt Mộ Dung Vô Địch rét lạnh, trong lòng hoảng sợ.

Ông ta đã nghe nói từ lâu, nhà họ Long có một tuyệt học, tên là “Kiếm Đồ Long”.

Ban đầu tiên tổ nhà họ Long đã từng giết chết một dị thú huyết mạch Chân Long ở trong thế giới nhỏ, sau đó đã lấy sức mạnh long hồn bên trong, hoàn tan vào huyết mạch bản thân, rồi tự nghĩ ra được “Kiếm Đồ Long” này.

Kiếm Đồ Long là tuyệt kỹ độc nhất của nhà họ Long, chỉ có tu luyện công pháp nhà họ Long và người có được huyết mạch nhà họ Long truyền thừa, thì mới có thể thi triển, bởi vì trong đó ẩn chứa sức mạnh Chân Long.

Mộ Dung Vô Địch từng nghĩ Lâm Đạp Phong sẽ có át chủ bài, nhưng không ngờ Lâm Đạp Phong lại dùng đến tuyệt chiêu này, tuyệt chiêu này, Lâm Đạp Phong không phải người nhà họ Long, sao có thể thi triển được Kiếm Đồ Long?

“Mộ Dung Vô Địch, dường như cậu thấy rất kỳ lạ là tại sao tôi có thể thi triển được Kiếm Đồ Long, bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết đáp án!”

Ánh mắt Long Đạp Phong chợt cười, nâng bàn tay lên, giữa lòng bàn tay có một vết sẹo, kéo dài từ cổ tay đến đốt ngón tay, trông vô cùng đáng sợ, tựa như một con rết vậy.

“Đây chính là đáp án, từ khi tôi tiến vào nhà họ Long, gia chủ đã rạch bàn tay tôi, đưa một ít huyết mạch của ông ấy vào trực tiếp cơ thể tôi, vì vậy, trên người tôi cũng có dòng máu nhà họ Long, cũng xem như một nửa là người nhà họ Long!”

Vẻ mặt Mộ Dung Vô Địch nặng nề, thấp giọng nói: “Lâm Đạp Phong, ông thật sự thay đổi rồi, không còn là kẻ địch hùng mạnh không sợ hãi của Tử Điện Kinh Lôi nữa rồi!”

“Ông vì tìm kiếm sức mạnh, mà ngay cả huyết mạch bản thân cũng có thể vứt bỏ, ông là kẻ bất nghĩa bất hiếu!”

Lâm Đạp Phong đối mặt với trách móc của Mộ Dung Vô Địch, lại không hề dao động.

“Mặc kệ ông có nói ra sao, thì hôm nay, kết cục thất bại của ông đã định rồi!”

“Kiếm Đồ Long xuất hiện thì dù hoàng cấp bình thường, tôi cũng có thể chém chết, cứ chuẩn bị nhận lấy cái chết đi!”

Ánh mắt ông ta không hề có cảm xúc, bàn tay nhấn xuống, kiếm quang màu xám khổng lồ kia cũng chém thẳng xuống.

“Xoẹt!”

Gió mạnh điên cuồng, hoá thành đao khí bén nhọn, trần nhà dinh thự Thuỷ Tinh lại bị chém nứt, rơi xuống đầu Mộ Dung Vô Địch.

Kiếm còn chưa đến thì kiếm khí đã tiến đến trước mặt Mộ Dung Vô Địch rồi.

Nhìn thấy cảnh tượng, Mộ Dung Đạc và Mộ Dung Thu Đệ đều hoảng sợ, tim đều giật thót lại.
Với sức mạnh của Mộ Dung Vô Địch, bọn họ có đủ tự tin, nhưng lúc này Lâm Đạp Phong cùng với một đòn uy thế kinh thiên này, bọn họ thực sự không nắm chắc, không biết Mộ Dung Vô Địch có thể chống đỡ được hay không.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.