Cậu ta chế giễu, cậu ta không tin Diệp Thiên có thân phận động trời gì.
Diệp Thiên nghiêng đầu nhìn Long Đạo Huyền, tiện tay cầm một miếng dưa hấu cho vào miệng, lạnh nhạt cười.
“Tôi cứ nghĩ người thừa kế nhà họ Long - Thiên Cơ Lâu sẽ có gì đặc biệt, nhưng xem ra cũng chỉ là một tên có chút tiền tài là đi khoe khoang khắp nơi, trước đây tôi đã xem trọng anh quá rồi”.
“Với dáng vẻ này mà anh còn muốn đại diện nhà họ Long xưng bá với thế giới à?”
Nói đến đây ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh nhạt, khẽ lắc đầu.
“Nếu là gia chủ nhà họ Long đích thân đến thì còn có thể miễn cưỡng nói với tôi vài câu, chỉ dựa vào anh vẫn không đủ tư cách”.
“Cút về nhà họ Long khổ luyện mười năm nữa rồi đến Hoa Hạ kiêu ngạo”.
Long Đạo Huyền vốn đang rất bình tĩnh cũng phải biến sắc, những lời của Diệp Thiên cứ như một đòn giáng đập mạnh vào tim cậu ta.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Cậu ta hoảng hốt, hai mắt run rẩy.
Diệp Thiên biết cậu ta là người thừa kế của nhà họ Long, còn biết chuyện của Thiên Cơ Lâu, hơn nữa khẩu khí lại lớn như thế, rõ ràng là có chỗ dựa vào, điều này khiến cậu ta càng kiêng dè thân phận của Diệp Thiên.
Ở giới thế tục rộng lớn này, có mấy người dám nhẹ nhàng nhắc đến gia chủ nhà họ Long chứ?
Ngay khi cậu ta còn đang cảm thấy hoảng hốt thì một cú chấn động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350475/chuong-2198.html