Lâm Ngữ Băng và Liễu Linh Lung nhìn truyền kỳ của Trung Hải thì hoang mang. Tề Văn Long cũng cảm thấy khó thở, khí tức có phần nặng nề.
Những người khác cũng nín lặng như sợ sẽ phá vỡ bầu không khí đang vô cùng căng thẳng kia.
Mộ Dung Vô Địch với đôi mắt âm u đi lướt qua tất cả mọi người, tới thẳng trước mặt Diệp Thiên. Cậu vẫn thản nhiên uống trà như không hề chú ý tới sự xuất hiện của Mộ Dung Vô Địch.
Khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Dung Vô Địch sẽ làm khó Diệp Thiên thì Mộ Dung Vô Địch bước tới, chắp tay và cúi người.
“Mộ Dung Vô Địch bái kiến Diệp Thiên nhân!”
Trong nháy mắt, cả hiện trường nín lặng.
“Mộ Dung Vô Địch, bái kiến Diệp thiên nhân!”
Trong khách sạn Trung Hải rộng lớn, chỉ có giọng nói của Mộ Dung Vô Địch vang vọng. Vô số người trợn tròn mắt nhìn ông ấy, chỉ cảm thấy không dám tin.
Nhân vật truyền kỳ của Hoa Hạ, bá chủ số một Trung Hải lúc này chắp tay cúi người. Cảnh tượng như vậy khiến bọn họ không dám tưởng tượng.
Mấy người Lý Nguyên KHải đứng ngây như phỗng, não quên mất luôn việc cần phải nảy số.
Mộ Dung Vô Địch có thân phận như thế nào chứ. Đó là công thần của quốc gia, cho dù là những người trong bộ não nhà nước tới thì cũng phải hành lễ với ông ấy. Vậy mà lúc này ông ấy là cúi đầu trước Diệp Thiên, còn nói là ‘bái kiến’. Chuyện quái gì thế này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350448/chuong-2171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.