Cảnh tượng đó khiến cho tất cả đám đông đơ người, hai mươi mấy người đứng về cùng phe với Lý Nguyên Khải đều bàng hoàng, ở lại cũng không được mà chạy cũng không xong, họ bị dọa sợ đứng ngây ra tại chỗ.
Hai nữ sinh đại học Hoa Thanh cũng thất sắc, cơ thể nhỏ nhắn của họ run lên, chỉ cảm thấy cả đời này chưa bao giờ phải sợ hãi như vậy.
Bên trong khách sạn Trung Hải rộng lớn, lúc này cũng là lúc mọi người đang vui vẻ dùng bữa nhưng giờ im lặng tới mức tới một cây kim rơi xuống cũng sẽ nghe thấy tiếng động.
Từng ánh mắt tập trung vào Diệp Thiên với vẻ khó coi.
Rất nhiều người biết về thân phận của Mộ Dung Đoạn đều cảm thấy run sợ và chấn động. Bọn họ không thể tưởng tượng được, rốt cuộc là người nào mà có thể khiến cho cậu chủ số một Trung Hải phải quỳ xuống như thế.
Vô số người thầm suy nghĩ, Trung Hải có Mộ Dung Vô Địch trấn nhiếp, sao Diệp Thiên có thể? Sao Diệp Thiên dám chứ.
Lẽ nào cậu không sợ sự báo thù của nhà Mộ Dung sao. Không sợ Mộ Dung Vô Địch sẽ trả thù à?”
Mộ Dung Đoạn cảm thấy đau đớn toàn thân, cứ như có thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc này. Lúc này cậu ta tới sức nói chuyện cũng không có.
Đúng lúc này, khách sạn Trung Hải đột nhiên vang lên tiếng động, dường như có một đoàn người đang ập tới.
“Ông cụ Mộ Dung tới rồi, ông cụ Mộ Dung xuất quan rồi!”
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350447/chuong-2170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.