“Sao nào, bây giờ không dám trả lời à?”
“Nếu có ngon thì mau đứng ra đây!"
Sau khi Lý Nguyên Khải mở miệng, một số người đi cùng hắn cũng bắt đầu chỉ trích Diệp Thiên.
“Đúng vậy, cậu nhóc, vừa rồi không phải ngông cuồng lắm sao?”
“Bây giờ thấy nhiều người như vậy, sợ rồi à?”
“Dám vô lễ với cậu Đoạn, tôi thấy cậu chán sống rồi đó!"
“Hừ, không biết trời cao đất dày là gì, muốn phét gì là phét à?”
“Nếu như đắc tội với cậu Đoạn thì cậu sẽ không sống được ở cái đất Trung Hải này đâu!"
"Tên kiêu ngạo kia, sao không gào mồm nữa đi?"
Một đám người "vây công" Diệp Thiên, hai cô gái đi cùng với Lý Nguyên Khải cũng đưa mắt nhìn về phía cậu, tỏ ra vô cùng khinh thường.
Lúc trước Diệp Thiên gọi Mộ Dung Đoạn bằng tên, bọn họ còn cho rằng Diệp Thiên có năng lực kinh người hoặc thân phận đáng sợ nào đó, nhưng bây giờ đối mặt với lời chất vấn của Lý Nguyên Khải, Diệp Thiên lại không hề lên tiếng, xem ra quả là miệng hùm gan sứa.
Mồm miệng trông có vẻ mạnh lắm, khi gặp vấn đề thì lảng tránh, đây chính là kiểu mà bọn họ khinh thường nhất.
Đặc biệt khi nhìn thấy Đàm Băng Băng và Diệp Thiên ngồi gần như vậy, lại càng không xứng với Đàm Băng Băng, đường đường là hoa khôi Hoa Thanh, sao lại có thể ngồi chung bàn với một tên mồm mép như vậy cơ chứ, đã vậy còn tỏ ra vô cùng thân thiết?
Đàm Băng Băng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350440/chuong-2163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.