Chương trước
Chương sau


“Diệp Thiên?”.

Nhìn thấy Diệp Thiên chậm chạp không đưa tay, chỉ ngửa đầu nhìn trời, Lâm Hiểu Nguyễn cảm thấy kì quái gọi.

“Hả?”.


Lúc này Diệp Thiên mới tỉnh lại, cảm ứng sức mạnh tinh thần tan đi.

Đối diện với bàn tay đưa tới của Catherine, cậu chỉ khẽ chạm rồi buông.

“Xin chào, tôi là Diệp Thiên”.

Catherine hơi bất mãn với phản ứng của Diệp Thiên. Cô ta là cô chủ của gia tộc Senna ở Ba Thành, có thể gọi là thân phận cao quý, giống như công chúa hoàng thất ở Ba Thành.

Hôm nay, cô ta đến sân bay đón tiếp cũng chỉ vì tình bạn đại học giữa Lâm Hiểu Nguyễn và cô ta, thuận tiện chào hỏi Diệp Thiên mà thôi.

Nhưng Diệp Thiên đầu tiên là phớt lờ, sau đó thì hời hợt trước cái bắt tay của cô ta, khiến cô ta âm thầm tức giận.

Lâm Hiểu Nguyễn biết rõ tính cách của Catherine, thấy vậy thì vội vàng đứng ra giảng hòa.

“Ha, lần đầu tiên Diệp Thiên đến Ba Thành, bị cảnh vật tuyệt đẹp ở đây thu hút rồi. Catherine, cậu phải giới thiệu những điểm du lịch ở đây đấy nhé, tôi phải đi hết tất cả các chỗ một lượt!”.

Catherine liếc nhìn Diệp Thiên, sau đó mới mỉm cười gật đầu với Lâm Hiểu Nguyễn: “Đương nhiên rồi, Lâm của tôi!”.

Dưới sự hộ tống của tám vệ sĩ, Catherine dẫn Lâm Hiểu Nguyễn và Diệp Thiên ngồi lên một chiếc Bentley.

“Lâm, tôi đã sắp xếp xong khách sạn nghỉ lại cho cậu, bây giờ tôi sẽ dẫn cậu qua đó để đồ trước. Cậu muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi một lát, không nghỉ ngơi thì cất hành lý xong, tôi lập tức cho xe đưa cậu đến điểm du lịch!”.

Trên xe, Catherine nói với Lâm Hiểu Nguyễn, trong lời nói cô ta chỉ nhắc tới “cậu”, chứ không nhắc tới “các cậu” là cố ý. Cô ta đã nghĩ xong cách lát nữa làm sao khiến Diệp Thiên bẽ mặt, để giải tỏa cơn giận trong lòng.

“Quả nhiên là cô chủ của gia tộc Senna có khác, có cậu sắp xếp hành trình lần này cho tôi thì tôi không cần lo lắng gì nữa rồi, làm phiền cậu nhé!”.

Lâm Hiểu Nguyễn cười ngọt ngào. Lúc cô ta nhắc tới “gia tộc Senna”, cô ta âm thầm nhìn sang phía Diệp Thiên, muốn xem cậu có phản ứng gì.

Nào ngờ Diệp Thiên lại gác hai tay sau đầu, nhắm mắt, thư giãn nằm dựa vào chiếc ghế rộng rãi, giống như không nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.

“Sao cậu ta cứ bày ra bộ dạng đó, giống như không quan tâm đến bất cứ điều gì vậy!”.

Lâm Hiểu Nguyễn âm thầm lắc đầu, có chút bất lực với Diệp Thiên. Gia tộc Senna là con vật khổng lồ một tay che trời ở Ba Thành, xếp hạng nhất ở cả Pháp Bang này, cho dù ông nội của cô ta có ở đây cũng phải khách sáo với Catherine.

Diệp Thiên lại hoàn toàn không quan tâm, nghe đến gia tộc Senna cũng không có phản ứng gì. Cô ta thực sự lo lắng lát nữa Diệp Thiên sẽ gây ra chuyện gì không thích hợp, đắc tội với Catherine.

Bentley lái thẳng một đường, cuối cùng dừng lại ở một con phố rộng rãi. Bên đường, một tòa kiến trúc cao lớn vĩ đại đập vào mắt, khí thế hào hùng.

“Chúng ta đến rồi, đây là khách sạn xa hoa nhất và cũng đắt tiền nhất ở Ba Thành chúng tôi, khách sạn Đông Văn!”.

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn về phía tòa kiến trúc cao lớn, mắt hiện lên vẻ tán thưởng.

Khách sạn Đông Văn, đứng đầu trong mười khách sạn đắt nhất Ba Thành. Giá mỗi đêm thấp nhất cũng là 1400 đô la, mỗi phòng đều cực kì rộng rãi, được dày công thiết kế chú trọng đến độ thoải mái của khách. Trong đó có phong cảnh đặc trưng riêng của bọn họ, có vườn hoa xinh đẹp và bia kỉ niệm, vô cùng độc đáo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.