Bá Đồ Thập Tam Kiếm, môn võ học dường như không đến từ Địa Cầu mà Diệp Thiên tình cờ nhặt được, bây giờ cậu lại sử dụng nó một lần nữa.
Lần trước cậu chiến đấu với Cận Vô Trần ở Cảng Đảo cũng từng dùng đến môn võ này. Nhưng lần này cậu đã thăng lên cảnh giới phá nguyên, uy lực khi sử dụng hoàn toàn khác khi xưa.
Ánh kiếm chín màu lấp lánh, ngay cả ánh chớp đầy trời cũng không thể áp chế. Ánh kiếm kéo dài hơn trăm mét, vô cùng cô đọng, giống như Ngân Hà trút xuống từ chín tầng trời. Dường như đất trời cũng không chịu đựng nổi nhát kiếm này, không gian vỡ vụn, màn mưa và mây mù đầy trời đều bị một kiếm của Diệp Thiên chia cắt.
“Soạt!”.
Cuối cùng ánh kiếm chín màu va chạm với kiếm sấm sét.
Kiếm sấm sét vô cùng cô đọng vỡ vụn ngay lập tức, những đốm sáng màu tím xanh lan tràn khắp bầu trời.
Dư lực của kiếm thế vẫn chưa dứt, xuyên qua ánh chớp bay thẳng lên trời. Luân Hồi Trí Giả vô cùng kinh hãi, ánh sáng kiếm lướt ngang qua, chém thẳng vào chân nguyên bảo vệ trên người ông ta.
“Phụt!”.
Luân Hồi Trí Giả lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh sáng của Thiên Lôi Phù trong tay nhạt nhòa. Chân nguyên bảo vệ bị dư lực một kiếm của Diệp Thiên chém vỡ, áo đạo sĩ rách nát. Một cánh tay đã bị chém đứt giữa không trung, máu tươi bắn tung tóe khắp trời.
“Cái gì?”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc, Luân Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350282/chuong-2005.html