Chương trước
Chương sau

Không muốn ai giúp, ai dám ra tay thì thậm chí còn bị coi là kẻ địch, còn có thể ngang ngược đến mức nào được nữa chứ?

Vẻ mặt ba người bên Long Định Thiên trầm lại, bọn họ đều rõ rằng một khi Diệp Thiên đã lên tiếng thì chắc chắn chính là như vậy.

Một khi ai đó trong ba người ra tay giúp đỡ thì Diệp Thiên tuyệt đối sẽ không chút do dự nào coi họ như kẻ địch.


“Tên nhóc này thật chẳng biết tốt xấu gì. Cậu ta nghĩ mình là vô địch thiên hạ đấy à?”

Đạm Đài Tô Mộc khẽ lắc đầu, giọng điệu đầy thất vọng: “Bên họ có bốn người ở giai đoạn trung kỳ của hoàng cấp, Inoue còn đang ở thời điểm đỉnh cao nhất. Bốn người họ kết hợp lại thì thực lực có thể khủng khiếp đến mức nào nữa chứ. Không phải cậu ta nghĩ mình chém giết được bốn vị quỷ thần hoàng cấp sơ kỳ là có thể sánh với bốn người hoàng cấp trung kỳ này rồi sao?”

Đại sư Trí Đức cũng nhăn mày, hiển nhiên không tin tưởng vào Diệp Thiên.

Long Định Thiên khẽ thở dài một tiếng, ông ta cũng không ngờ sự việc lại biến thành thế này.

Bốn người bên phía Inoue cuối cùng cũng phản ứng lại mọi việc. Inoue cười lạnh, chỉ cảm thấy vui sướng vô cùng.

“Long Định Thiên, ông đã nghe rõ chưa? Diệp Lăng Thiên muốn một mình nhận tất cả, các người mà muốn xen vào thì chẳng khác nào lo chuyện bao đồng!”

Nói xong, Inoue lườm Diệp Thiên, ngọn lửa phía sau lưng xoay tròn mang theo sức nóng khủng khiếp.

“Diệp Lăng Thiên, nếu như cậu đã không coi những cao thủ Đảo Quốc ra gì thì đừng trách tôi ra tay ác độc!”

Vừa dứt lời, Inoue giẫm mạnh chân, ngọn lửa sau lưng bùng nổ biến thành một nắm lửa lao thẳng đến cậu.

Lần đánh này quả dứt khoát không chút chần chờ.

“Giết!”

Long Quỷ Thượng Sư mang sát ý trong mắt, hai tay va vào nhau thật mạnh, sức mạnh ấy như chấn động xung quanh. Mà sau đó hai bàn tay lại biến thành cây chùy, sức mạnh trong cơ thể bạo phát mang theo sinh khí của đất trời, khí thế cuồn cuộn nện về phía Diệp Thiên.

Luân Hồi Trí Giả phất tay áo, từ trong ống tay áo bay ra một vật có màu lam đơn giản, khắc nhiều bùa chú. Hóa ra là một phong ấn ánh sáng được tinh luyện bởi sức mạnh của ma thuật.

Phong ấn ánh sáng vừa bay ra, sấm sét liền giáng xuống xé toạc bầu trời. Vô vàn tia sét dày đặc như những thân cây to tàn phá bầu trời, chỉ trong chốc lát đã phủ đầy khắp đất trời.

Diệp Thiên hơi kinh ngạc, phong ấn ánh sáng này mang sức mạnh đánh động đến cả Thiên Lôi, kỳ diệu sánh ngang với phong ấn lôi được kế thừa từ Thiên Phủ.

Có thể dựa vào pháp lực của bản thân tạo thành loại phong ấn như thế này chứng tỏ tu luyện thuật pháp của Luân Hồi Trí Giả đã đạt đến đỉnh cao.

Bàn tay mảnh khảnh của Oda Yuki đặt trên ngực, dấu ấn màu xanh lam hiện ra trên lông mày của cô ta. Vô số luồng nước Cửu Thiên từ tứ phía hội tụ, hóa thành sóng nước cao ngất trời, nhốt Diệp Trần trong không gian rộng lớn.

Bốn vị thiên phủ này cuối cùng cũng đã dốc toàn lực chiến đấu. Mấy người Long Hoàng xuất hiện khiến những người thiên phủ này cảm thấy áp lực vô cùng, họ quyết định phải tốc chiến tốc thắng, giết Diệp Thiên ngay tại nơi này.

Ba người phía Long Định Thiên mặt mày nặng nề, bốn người kia với sức tấn công đáng sợ như thế, đổi lại là một trong ba người họ nằm trong tình cảnh ấy đều không dám nói có thể nhẹ nhàng đỡ chiêu. Diệp Thiên lúc này lại bị bốn người ấy vây lại, chắc chắn lành ít dữ nhiều.

“Khá lắm!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.