Chương trước
Chương sau


Thế này thì những lời nói của ông ta về việc Diệp Thiên là thành viên của liên minh hoàn toàn đã bị cậu đạp đổ. Bọn họ đã không còn tư cách đứng cùng phía với Diệp Thiên để bảo vệ cậu nữa rồi.

“Tên nhóc này quả đúng như lời đồn, chỉ thích làm việc theo sở thích mà thôi!”


Đại sư Trí Đức tỏ vẻ bất lực, Đạm Đài Tô Mộc đứng bên cạnh cũng nhẹ hừ một tiếng, sắc mặt có chút không vui.

Cô hoàn toàn không hài lòng với thái độ này của Diệp Thiên.

Bọn họ vượt nghìn dặm vội vã chạy đến Đảo Quốc này giúp đỡ, ấy vậy mà cậu ta lại bảo không muốn bọn hô nhúng tay vào. Còn nói nếu dám nhúng tay thì là đối địch với cậu ta. Quả là kẻ không biết tốt xấu gì!

Trong mắt mọi người, Diệp Thiên có thể là vô địch thời nay, một người chinh chiến khắp thiên hạ. Nhưng trong mắt những cao thủ hoàng cấp lão luyện như họ thì Diệp Thiên cũng chỉ là người trẻ có chút tài mà thôi. Tuy bọn họ coi trọng nhưng cũng chưa từng coi Diệp Thiên có cùng cấp bậc với mình.

“Long Định Thiên, ông lấy cái danh thành viên của liên minh gán cho Diệp Lăng Thiên là vì muốn cứu lấy tiềm năng khủng này cho sức mạnh của thế hệ mới ư? Nhưng tiếc quá, có vẻ nhưng người ta không coi điều đó ra gì rồi!”

Bọn người Inoue nhận thức được điều này liền cười đầy chế nhạo, trong mắt đầy vẻ giễu cợt.

“Diệp Lăng Thiên, cậu là thành viên của liên minh chúng tôi. Cho dù có là bù nhìn thì cũng liên quan đến liên minh. Việc này không phải việc riêng của cậu. Nếu như cậu từ chối sự giúp đỡ của liên minh, cậu nên biết điều đó mang nghĩa gì!”

Long Định Thiên đã lực bất tòng tâm, chỉ đành nói ra những lời này.

Diệp Thiên liếc nhìn ba người phía Long Định Thiên, khẽ bật cười.

“Long Định Thiên, và cả hai vị đứng phía sau ông nữa, tôi biết mọi người xuất hiện ở đây là vì muốn đưa tôi rời khỏi Đảo Quốc. Diệp Thiên tôi trong lòng biết ơn vì điều này. Cảm ơn!”

Nói xong, cậu chắp tay cảm ơn ba người phía Long Định Thiên.

Sau đó, ánh mắt cậu chợt lạnh đi, ngữ khí cũng trở nên vô cùng lạnh lùng đầy vẻ chắc nịch.

“Nhưng Diệp Lăng Thiên tôi, trước này làm việc gì cũng chỉ dựa vào bản thân. Cho dù là rơi vào hoàn cảnh nào đi nữa, bất cứ trận chém giết nào thì tôi cũng không cần người ngoài xen vào giúp đỡ!”

Cậu quay về phía bọn Inoue, ngoắc tay.

“Bốn người Thiên Phủ các người tới đây, nếu đã muốn bắt tội thì hãy ra tay đi, tôi đây tiếp chiêu!”

“Mấy người không cần đắn đo gì, muốn làm gì tôi cứ làm. Tôi đảm bảo ba người bọn họ không ai dám ra tay đâu!”

“Ai dám nhúng tay vào cuộc chiến của tôi thì chắc chắn là kẻ địch của ta!”

Mấy lời của Diệp Thiên khiến xung quanh chết lặng. Không chỉ bốn người bên Inoue mà kể cả ba người phía Long Định Thiên cũng không dám tin vào tai mình.

Những người ở đây đều là lão làng thành danh đã vài trăm năm, cấp bậc hoàng cấp, thực lực mạnh tầm thế giới, gần như không có đối thủ.

Những kẻ mạnh họ gặp cũng chỉ được vài người. Nhưng họ trước nay chưa từng thấy sự tồn tại của kẻ nào giống kiểu của Diệp Thiên.

Sự kiêu ngạo và ngạo mạn của Diệp Thiên quả thật không thể miêu tả thành lời.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.