Chương trước
Chương sau
Cậu khẽ lẩm bẩm nói đến biệt danh khí phách mà “Thiên Cơ Lâu” này đặt cho mình rồi đột nhiên nhếch môi cười.

“Mình có bất bại hay không thì chưa từng biết, nhưng hôm nay mình sẽ dùng hết sức nghịch thiên giết hoàng cấp”.

Lúc này ánh mắt cậu lóe lên ánh sáng kiên định, ý chí chiến đấu hừng hực chưa từng có từ khi cậu xuất đạo cuồn cuộn lao thẳng lên tầng mây.




“Xoẹt!”

Trên người Diệp Thiên hiện giờ chỉ còn có mấy miếng vải quần áo rách bám vào, vì bị khí thế cậu chấn động, quần áo trên người bị xé toạc, để lộ vóc dáng hoàn mỹ cân xứng của mình.

Cận Vô Trần chém xuống một kiếm, cậu không tránh không né, bước ra một bước đỡ lấy lưỡi kiếm.

“Quy Nguyên Kiếm!”

Chiêu kiếm cậu lĩnh hội được sau khi tiến vào cảnh giới quy nguyên lại khởi động lần nữa, cậu đã từng dùng nó triệt hạ mười lăm máy bay chiến đấu siêu thanh.

“Soạt!”

Chỉ thấy một luồng kiếm mang chợt loé lên trong thần phủ của cậu, thần năng bùng nổ. Cận Vô Trần cách đó chừng trăm trượng đột nhiên cảm thấy tinh thần hoảng hốt, tựa như bị thoát khỏi thế giới chỉ trong giây lát.

Ông ta bình tĩnh lại, chỉ cảm giác được luồng kiếm quang đã chém đến trước mắt mình, ông ta vội vàng vung hai tay, nguyên khí đất trời ngưng tụ thành tấm thuẫn chặn một kiếm này lại.

Chiêu kiếm phát sau lại đến trước này của Diệp Thiên khiến Cận Vô Trần phân tâm chống đỡ, một kiếm chém xuống trước đó, sức mạnh bị phân tán yếu hơn rất nhiều.

Sức mạnh thân xác Diệp Thiên bùng phát, tay trái duỗi ra giống như móng vuốt thép, trực tiếp chụp lấy lưỡi kiếm của kiếm mang.

“Phá!”

Năm ngón tay cậu chụm lại, sức mạnh dồn xuống, kiếm mang khổng lồ lập tức vỡ nát trong tay cậu.

Thân hình Diệp Thiên lảo đảo, bước ra một bước phóng thẳng lên trời, chân nguyên xanh lam trên người bộc phát, hoá thành luồng sáng xanh đánh về phía Cận Vô Trần.

“Phật Đà Thủ!”

Ánh mắt Cận Vô Trần không đổi, sau khi nhận lấy một kiếm Quy Nguyên của Diệp Thiên, dùng một tay đẩy ngang.

Phật Đà Thủ cũng là của do Hồng Nhật Pháp Vương - cung điện Potala trao cho, chiêu tuyệt kỹ Mật Tông này vừa đánh ra là có uy lực kinh thiên động địa, mà sau khi Cận Vô Trần bước vào hoàng cấp thì Phật Đà Thủ lại càng tiến gần đến Đạo, vượt qua giới hạn, có thể sánh ngang với Hồng Nhật Pháp Vương.

“Phệ Thiên Cửu Chuyển, toái thần trảo!”

Cả người Diệp Thiên đánh xuống, dùng tay chụp xuống.

“Xoẹt!”

Trảo phong lướt ngang, chém bàn tay Phật phía trước thành bốn đoạn, trảo ảnh cùng lúc cũng biến mất.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.