Chương trước
Chương sau
Trên con đường võ đạo, cảnh giới là vô tận, sau vương cấp vẫn còn cả một phương trời mới. Diệp Thiên biết điều đó. Lúc này khí tức của Cận Vô Trần đã vượt qua cả vương cấp chín sao và bước vào lĩnh vực trước giờ chưa từng có.

Mặc dù lúc này khí tức của ông ta chưa thực sự ổn định, chứng tỏ cảnh giới mới vẫn chưa thật hoàn thiện nhưng trạng thái lúc này của ông ta so với lực chiến đấu trước đó có thể nói là đã chênh lệch cả mười nghìn dặm rồi?


Nếu như sức chiến đấu trước đó của Cận Vô Trần tầm 3 phần thì lúc này đã nâng lên thành 10 phần.

“Có thể tìm được sự đột phá trong quá trình chiến đấu và thành công thì Cận Vô Trần quả không hổ danh là thiên tài được người đời xưng hô. Khắp thiên hạ này chắc chắn ông ta cũng là một trong những nhân vật tuyệt thế!”

Diệp Thiên khẽ lầm bầm. Dù trước mặt là kẻ địch không đội trời chung thì khi nhìn thấy sức chiến đấu của Cận Vô Trần có thể đột phá, cậu vẫn phải khen ngợi.

Khí tức trên người Cận Vô Trần đã hoàn toàn biến mất, cuối cùng ông ta đứng dậy, liếc nhìn Hắc Thần Vu Chủ. Hắc Thần Vu Chủ tỏ ra cảnh giác, sau đó lùi lại hàng trăm thước.

“Hừ!”

Cận Vô Trần hừ giọng lạnh lùng nhưng không thèm quan tâm mà chỉ quay về phía Diệp Thiên và phất một tay.

Cú vung tay không hề có chân nguyên gia trì, cũng không hề thi triển kiếm pháp mà hoàn toàn là đánh vào không trung.

“Ầm!”

Trong không gian, nguyên khí cuồn cuộn, tập trung vào một chỗ, nguyên khí trong phạm vi hàng trăm thước tập hợp tạo thành một chưởng ấn khổng lồ và sáng bừng.

Chưởng ấn này không có có chân nguyên nhưng lại to tới hàng trăm thước, bao trùm toàn bộ và đổ ập từ trên xuống.

“Lấy sức người thay cho sức trời đấy, dẫn nhập trời đất, đây chính là chiêu thức của hoàng cấp!”

Hắc Thần Vu Chủ kinh hãi, đồng tử co lại với vẻ không dám tin.

“Sao lại như thế chứ?”

Ngụy Phó trước đó còn vui mừng thì giờ cũng phải đanh mặt. Trước đó Cận Vô Trần vốn đã bị đánh chìm xuống biển bởi một chưởng của Diệp Thiên, có thể nói là đã gần như bị đánh bại, vậy mà lúc này Cận Vô Trần lại giống như mới được gia trì thêm sức mạnh, khiến sức mạnh mạnh hơn gấp đôi trước đó.

“Thần uy của ông tổ!”

Ở trên một du thuyền gần đó, Cận Lãnh Hàn khẽ cúi người, khuôn mặt tỏ ra vui mừng. Biểu cảm tuyệt vọng trước đó đã được thay bằng sự tôn kính và sùng bái.

Diệp Thiên đanh mắt, bỗng cảm thấy nặng nề. Đối diện với Cận Vô Trần lúc này, cậu bỗng nảy sinh ra cảm giác nguy hiểm trước giờ chưa từng có.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.