Chương trước
Chương sau

Cận Vô Trần không hề trả lời, chỉ đưa hai tay lên, một làn sóng kỳ diệu lan tỏa. Kiếm Hàn Quang trước đó bị Diệp Thiên đánh bay thì lúc này bị hút bởi khí tức của ông ta, phá nước lao vọt lên không trung và xuất hiện trên đỉnh đầu của ông ta.

“Thuật cổ đạo ,Thăng Linh!”

Ông ta khẽ lầm bầm, toàn cơ thể xuất hiện ánh sáng xanh bao trùm, chiếu thẳng lên trời, không gian như bị nứt ra, từng đường nhứt này lan ra bốn phía. Khí tức của ông ta cũng bạo tăng như không hề có điểm dừng.


Cận Vô Trần lúc này, hai chân khẽ xếp lại, ông ta ngồi thiền giữa không trung, khí tức kỳ lạ trên cơ thể tuôn ra liên tục.

Cuối cùng, Cận Vô Trần mở mắt, một luồng khí tức khủng khiếp trước giờ chưa từng thấy cuồn cuộn dâng lên. Cả mặt biển bị ép lõm xuống, dù là thuyền cá ở cách đó hàng nghìn mét thì cũng đều bị đẩy dạt vào bờ, đến cả thân thuyền bằng sắt cũng bị ép lõm.

Hắc Thần Vu Chủ thấy vậy thì cũng phải tái mặt, ông ta nhìn Cận Vô Trần và kinh hãi kêu lên:

“Đây là…khí tức hoàng cấp sao?”



Cận Vô Trần mang theo khí tức tuyệt diệt toàn thân. Trước đó uy thế của ông ta dâng lên hừng hực thì lúc này uy thế đó đã tiêu tan, giống như những thứ trước đó chỉ là giả tưởng.

Ông ta ngồi khoanh chân giữa không trung, trước đó ông ta luôn có cái nhìn lạnh lùng nhưng là cái nhìn khinh thường kẻ yếu. Còn lúc này, hơn cả như thế, ông ta nhìn Diệp Thiên và Hắc Thần Vu Chủ giống như nhìn con sâu cái kiến. Sự thay đổi đó khiến cho Hắc Thần Vu Chủ cũng phải tái mặt.

“Hoàng cấp sao?”

Ông ta kinh hãi kêu lên.

Trên vương cấp chính là hoàng cấp. Rất nhiều cao thủ vương cấp đều biết điều này.

Võ đạo siêu thần, tự phong làm ‘hoàng’ đó chính là lĩnh vực vượt cả vương cấp.

Cảnh giới hiện tại của ông ta giống như của Cận Vô Trần trước đó, đều đã đạt tới vương cấp đỉnh phong và còn cách hoàng cấp có một bước chân nữa thôi.

Nhưng lúc này Cận Vô Trần đã thực sự thoát khỏi thần cấp và đạt tới hoàng cấp.

Nói cách khác, trong trận chiến của Cận Vô Trần và Diệp Thiên thì ông ta đã đột phá lên hoàng cấp rồi.

“Vụt!”

Hắc Thần Vu Chủ nín thở, đột nhiên nảy ra suy nghĩ muốn bỏ chạy.

Hoàng cấp và vương cấp chín sao chỉ cách nhau có một chút. Nhưng cái một chút đó giống như khoảng cách giữa trời và đất vậy.

Một khi bước vào hoàng cấp thì dù có là một vị đại năng vương cấp vô địch thì trong mắt của hoàng cấp cũng chẳng khác gì con kiến, chỉ cần lật tay cũng có thể chèn ép.

Ông ta sợ hãi nhớ lại những cuộc chiến đấu trước đó với Cận Vô Trần, thù mới thù cũ đều trỗi dậy và đột nhiên muốn ra tay.

Với thực lực hiện tại của Cận Vô Trần, dù ông ta có khả năng chống lại thì e rằng cũng phải trả giá rất lớn.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.