Chương trước
Chương sau



Mà trong vòng vây này là vô số kiếm mang, giống như có cả nghìn vạn lưỡi kiếm thần binh đáng chém loạn xạ bên trong, mãi đến khi chém sạch vật sống bên trong thì mới dừng lại.

“Kiếm này thật đáng sợ!”


Ngụy Phó khẽ nói, không lạnh mà cả người lại run.

Mấy người Nhậm Uyển Doanh bên cạnh ông ta cũng kinh sợ bởi sức mạnh kinh khủng mà khoa học không thể giải thích được, gần như quên mất phản ứng.

“Kiếm vực?”

Trong chốc lát Diệp Thiên đã bị bao vây trong vòng tròn này, vẻ mặt cậu có phần nghiêm trọng.

Vô số kiếm ý tung hoành bên trong, Diệp Thiên chập hai ngón tay lại sau đó điên cuồng vung tay.

Bên ngoài là vòng kiếm khổng lồ cả trăm trượng, một luồng kiếm khí đều đạt đến đỉnh cao, chính là đòn tấn công mạnh nhất mà cao thủ vương cấp có thể thi triển.

Hai ngón tay cậu điên cuồng di chuyển, chém khắp quanh người hoặc là đâm, mỗi một đòn đều va chạm với một luồng kiếm khí.

Người ngoài nhìn vào thì vòng kiếm này giống như bao phủ vô số kiếm khí. Còn Diệp Thiên, tuy bị nhốt bên trong nhưng lại dùng chân nguyên vô song kích động kiếm mang điên cuồng, hình thành một pháo đài cỡ nhỏ kiên cố không gì phá vỡ được, dù kiếm khí có dày đặc kinh khủng đến thế nào, cũng có một dùng một luồng kiếm khí phá vỡ.

“Diệp Đế vương đã rơi vào bên trong vòng kiếm rồi, bây giờ tuy có thể bảo vệ bản thân, nhưng không có sức chống trả, cậu ta phòng ngự như vậy, có thể kiên trì được bao lâu?”

Ngụy Phó nhìn Diệp Thiên ở bên trong vòng kiếm, ánh mắt vô cùng lo lắng.

Cận Vô Trần ngạo nghễ đứng trên không, dùng suy nghĩ điều khiến vòng kiếm tấn công, trong lòng vô cùng trấn tĩnh.

Chiêu thứ ba Hàm Quang Tâm Pháp này của ông ta cũng là một chiêu “Phong Thiên Địa” mạnh nhất, đủ để phong tỏa cả một vùng đất trời. Trong hơn hai trăm năm chìm đắm trong kiếm đạo, đây chính là kiếm mạnh nhất của ông ta, trăm năm trước, một thân vương của Huyết Tộc đã bị chặt đứt cánh tay, hai chân trong chính vòng kiếm này của ông ta, chỉ còn lại mỗi xác thịt đã dùng bí pháp Huyết Tộc trốn thoát.

Hiện tại ông ta khổ tu trăm năm, vòng kiếm lại càng hoàn mỹ vô khuyết, cộng thêm sức mạnh chân nguyên vô địch vương cấp, ông ta tin chắc chỉ cần chưa vượt khỏi vương cấp, thì không ai có thể ngăn chặn. Bây giờ tuy Diệp Thiên còn có thể ngăn chặn được vài phút, nhưng thời gian càng lâu, ngay cả vương cấp tu vi thâm hận cũng sẽ chết ở trong, đây chính là cạm bẫy đất trời, một đòn giết chết, dù là thẩm phán vương của viện trọng tài, chủ của La Võng, đám người Long Hoàng trước mặt, ông ta cũng chắc chắn giết chết được bọn họ bên trong.

“A a!”

Ngay lúc này, tiếng quát gào đột nhiên vang lên trong vòng kiếm.

“Phệ Thiên Chi Thể, mở ra!”

Chỉ nghe thấy tiếng rống gào của Diệp Thiên, đột nhiên phòng ngự quanh người cậu đều bị phá vỡ, vô số kiếm mang đều lao về phía Diệp Thiên như cá mập ngửi thấy mùi máu, chỉ muốn xé rách cậu ngay tức khắc.

Diệp Thiên đã buông tay xuống, cậu lạnh lùng liếc nhìn kiếm khí dày đặc xung quanh, trên người đột nhiên phát ra ánh sáng lam chói mắt.

“Leng keng!”

Vô số kiếm mang cuối cùng đều chém trên người cậu.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.