Dù sao đấy cũng là Đế Vương Bất Bại, danh tiếng lẫy lừng.
Hai người cùng nhau đi vào trong phòng, trong lòng cũng thư thái hơn. Chỉ cần người ấy không ở Cảng Đảo, nơi đây sẽ là biển rộng cá nhảy, trời cao chim bay, bọn họ mới có thể khua tay múa chân, biến giới thượng lưu Cảng Đảo thành “sân sau” của Khương Minh, nuốt trọn miếng thịt béo này.
Bên ngoài nhà hàng tây, bốn người Diệp Thiên đi ra đường lớn, Nguỵ Tử Phó tỏ vẻ áy náy, khom người trước hai cô gái.
“Lạc Đan, bạn học Nhậm, xin lỗi hai người, đều do tôi vô dụng, khiến hai người chịu liên luỵ, phải đi tìm chỗ khác!”
Nhậm Uyển Doanh lòng dạ lương thiện, nhẹ nhàng xua tay với Nguy Tử Phó.
“Chuyện này không trách cậu, là do Nhiếp Hâm quá ngông cuồng, chúng ta đi ăn ở chỗ khác cũng vậy thôi!”
Uông Lạc Đan cũng gật đầu phụ hoạ: “Tử Phó, cậu làm bạn với tôi từ hồi còn nhỏ đến giờ, giữa chúng ta còn phải để tâm đến chút chuyện nhỏ nhặt này sao?”
“Không rõ Nhiếp Hâm dùng thủ đoạn gì mà có thể kết nối được với Âu Dương Đoạn Vân, không những thế, lúc trước tôi còn nhận được tin chủ của Khương Minh ở thủ đô là Khương Long Hoa cũng tới Cảng Đảo, rõ ràng là sắp có kế hoạch lớn gì đó!”
“Bây giờ nhà họ Nhiếp có mối quan hệ thân thiết nhất với bọn họ. Nếu đối đầu với Nhiếp Hâm, chúng ta chỉ có thiệt thôi, không cần phải vì bữa cơm mà làm lớn chuyện!”
“Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350096/chuong-1819.html