Nhất thời, vận mệnh thế giới bỗng trở nên rất vi diệu!
Bên ngoài biệt thự nhà họ Tiếu, hơn mười chiếc xe quân đội vây quanh biệt thự, Diệp Thiên và Lương Long Đình ngồi quanh chiếc bàn tại phòng khách, bầu không khí vô cùng trang trọng.
Ba người nhà Tiếu Văn Nguyệt ngồi trên sofa, lắng nghe. Ánh mắt của Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn sáng lên, bọn họ không ngờ rằng thống soái cao nhất của quân đội tỉnh Xuyên lại ngồi ngang hàng nói chuyện với Diệp Thiên.
Nhưng nghĩ tới sức mạnh đáng sợ của Diệp Thiên, bọn họ lập tức thả lỏng, ánh mắt nhìn về phía hai người bọn họ.
“Tướng Diệp, chuyện lần này may là cậu ra mặt, giết chết sáu vị vương cấp trăm năm, nếu không chẳng rõ vì thanh bội kiếm Trường Hà Kiếm Tiên này mà loạn đến bước nào nữa”.
“Nếu sáu vị vương cấp trăm năm tranh đấu với nhau, toàn bộ Lư Thành có khả năng trở thành chiến trường. Thay mặt dân chúng toàn Lư Thành cảm ơn cậu!”
Dứt lời, Lương Long Đình đột nhiên đứng dậy, đứng thẳng hành lễ trong quân đội với cậu.
Diệp Thiên chậm rãi đứng dậy, xua tay với Lương Long Đình.
“Tướng Lương, chuyện này không cần cảm ơn rôi, tôi buộc phải có được thanh đoản kiếm này, xét cho cùng, tôi chỉ vì bản thân mà thôi!”
Lương Long Đình hạ tay xuống, đưa tay tạo một dáng mời ngồi với Diệp Thiên, sau đó hai người lại ngồi xuống.
Ánh mắt ông ta chăm chú, kèm thêm chút nghiêm túc: “Tướng Diệp, lần này, cậu giết sáu vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350074/chuong-1797.html