Vạn Vũ Hào căng thẳng đến mức toát mồ hôi đầy trán, mặc dù ông ta không rõ Diệp Thiên có ý gì nhưng vẫn đáp: “Diệp Đế vương, tôi chỉ có mỗi mình thằng con trai này thôi!"
“Chỉ mình anh ta thôi sao?”
Diệp Thiên gật đầu: “Vậy sinh thêm đứa nữa đi!”
Cậu vừa dứt lời, vẻ mặt Vạn Viễn Đồ bỗng khựng lại, toàn thân cứng đờ, không nhúc nhích gì thêm.
Những người khác đều cảm thấy có chút kỳ quái, lũ lượt nhìn về phía Vạn Viễn Đồ, nhận thấy từ đầu tới chân của anh ta đông cứng lại, giống như người tuyết.
Vạn Vũ Hào cảm nhận được điều gì đó, vội bước về phía trước, sau khi ông ta thử hơi thở của Vạn Viễn Đồ xong, cánh tay run lên, sắc mặt bỗng chốc như già thêm hai mươi tuổi.
Vạn Viễn Đồ, chết rồi!
“Ba ngày sau sẽ có người của tập đoàn Lăng Thiên tới thua mua tập đoàn Âm Dung. Điều ông cần làm là bán số cổ phần trong tay ra với giá thấp nhất!”
“Đây là cách duy nhất để giữ lại tập đoàn Âm Dung, rõ chưa?”
Diệp Thiên lạnh lùng nói.
“Rõ!”
Mặc dù Vạn Vũ Hào ruột đau như cắt nhưng vẫn cố gắng gật đầu một cách khó nhọc, đâu dám nói nửa lời.
Sự hỗn loạn tại nhà họ Tiếu cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Thiên quay người, nhìn về phía Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đang tỏ vẻ kinh ngạc, ánh mắt trở nên dịu dàng.
“Thật ngại quá chú Tiếu, cô Hà, hôm nay cháu đã làm phiền mọi người rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350073/chuong-1796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.