Cô Giang Điếu Tẩu đưa đôi bàn tay nhăn nheo ra khỏi ống tay áo, khí kình cũng áp về phía trước, làn sóng khí màu xám tiến gần về phía sau bên trái Diệp Thiên.
Đôi mắt Bàng Mông âm u, luồng khí kình màu đỏ thẫm biến thành bức trướng kiên cố, phong toả phía sau bên phải Diệp Thiên.
Lệ Tà cười nhẹ, từ tốn bước về phía trước, luồng khí tím nhạt cũng bao phủ lên phía trước bên phải Diệp Thiên.
Bốn màu khí kình ghép lại thành một bức tường kiên cố, chặn đứng mọi hướng trái phải, trước sau của Diệp Thiên. Rõ ràng bốn vị vương cấp muốn nhốt Diệp Thiên ở đây, không cho cậu cầm kiếm rời đi.
Diệp Thiên bị bốn luồng khí kình chèn ép, cơ thể chỉ đứng ở khu vực trung tâm rộng chưa tới một mét vuông. Nhưng khí kình bốn phía không thể vượt qua được khoảng trống một mét vuông này, chẳng thể động được tới người cậu.
Cậu vẫn giữ vẻ mặt đó, lắc đầu cười nhẹ.
“Tôi bảo mấy người ra tay thì dứt khoát một chút, làm mấy trò mèo này có tác dụng gì sao?”
Cậu vừa dứt lời, một vầng sáng màu xanh lam phát ra từ đáy mắt Diệp Thiên.
“Rít!”
Trong không gian đột nhiên phát ra âm thanh vô cùng chói tai, một vầng sáng xanh lam bỗng bộc phát dưới chân Diệp Thiên, luồng khí kình còn gay gắt và đông đặc hơn khí kình của bốn vị vương cấp bỗng bắn tung ra tứ phía, giống như những ánh sao trong bầu trời đêm, bay ra trước mắt mọi người.
Những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350027/chuong-1750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.