Thế giới rộng lớn, hiện giờ cho dù những người ở thôn bản trên núi hay ở trong rừng sâu cũng đều tiếp xúc ít nhiều với xã hội hiện hành, còn nơi nào có thể cách ly với thế giowsim không nhuốm bụi trần được chứ?
“Thế giới nhỏ?”
Cậu đột nhiên nhớ đến những lời Yến Khinh Vũ từng nói lúc trước. Đây không phải lần đầu cậu nghe đến nơi này, nhưng những gì mà Diệp Thiên biết đến nơi gọi là “thế giới nhỏ” kia chỉ bằng không.
Mặc dù tám năm qua, Diệp Thiên đã đi bôn ba khắp nơi, trải qua trăm nghìn kiếp nạn, giở đọc vô số cuốn sách cổ đóng bụi nhưng cậu chưa từng thấy manh mối nào liên quan đến “thế giới nhỏ”.
Nhưng dựa trên tình hình hiện giờ để phân tích, sức mạnh và thiên phú của những người ở trong “thế giới nhỏ” cao hơn rất nhiều so với những người học võ bình thường.
Cậu ta chợt nhớ tới lão già thần bí chỉ một chiêu đã đẩy lùi cậu ta tới hàng thước. Tu vi đáng nể đó của ông ấy có phải người này cũng tới “thế giới nhỏ”.
“Múc cho tôi một bát đi! Tôi cũng muốn nếm thử!”
Trong lúc Diệp Thiên đang suy nghĩ, Yến Khinh Vũ đã đi tới, đôi mắt to tròn chớp chớp đầy tò mò.
“Trong nồi vẫn còn, cô tự lấy đi!”
Diệp Thiên ăn hết phần cháo trong bát, sau đó rời khỏi biệt thự.
Yến Khinh Vũ muốn làm gì thì làm, cậu không quan tâm. Hôm nay, câu ta còn một chuyện quan trọng hơn phải làm.
Yến Khinh Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349996/chuong-1719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.