Sát khí bao quanh Diệp Thiên, ánh mắt cậu lạnh như lưỡi dao, nhưng cậu không ngờ rằng, Yến Khinh Vũ lại nói như vậy.
Sát khí trong mắt anh vơi đi vài phần, xua tay.
“Tôi không có thời gian chơi trò cưới xin với cô. Tôi nhắc lại lần cuối, đừng tới làm phiền tôi nữa!”
Dứt lời, cậu quay người bước vào biệt thự, không để ý đến Yến Khinh Vũ nữa.
Nhìn bóng lưng quay đi dứt khoát của Diệp Thiên, trong lồng Yến Khinh Vũ bỗng cảm thấy chua xót, đây cảm xúc mà trước nay cô ta chưa từng có.
Trên người của Diệp Thiên, cô ta cảm nhận được sự trọng tình trọng nghĩa của một người con trai dành cho một người con gái. Cô ta bỗng bất giác nghĩ đến liệu có một người con trai nào một lòng một dạ với mình mà không màng tới tu vi, bỏ qua gia thế, mặc kệ thiên phú, chẳng kể đến nhan sắc hay không.
Cô ta đứng chôn chân tại chỗ một hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.
“Diệp Thiên, bất luận dùng cách nào tôi cũng sẽ khiến cậu yêu tôi!”
Với một người từ bé đến lớn luôn tranh những vị trí đứng đầu như cô ta, cái người khác có, cô ta cũng muốn có.
Xét về mọi khía cạnh, Hoa Lộng Ảnh đều thua xa cô ta, dựa vào đâu Hoa Lộng Ảnh lại được Diệp Thiên yêu thương không màng gì cả Một người như Yến Khinh Vũ lại không thể khiến Diệp Thiên yêu đến sống đi chết lại?
Nghĩ tới đây, cô ta sải bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349994/chuong-1717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.