Người đàn ông tóc đen lết cơ thể của mình chật vật rời đi, chỉ còn lại giọng nói là vẫn vang vọng trong căn phòng.
Diệp Thiên nghe thấy vậy thì không để ý nhiều, chỉ nắm bắt những thông tin quan trọng nhất.
“Ngày mai đáp xuống Lư Thành sao?”
Với tu vi đỉnh phong siêu phàm lương phẩm của người thanh niên thì Diệp Thiên sớm đã đoán ra sư phụ cửa hắn chắc chắn phải là vương cấp. Giờ nghe thanh niên này nói rằng ngày mai sư phụ của hắn sẽ tới Lư Thành thì xem ra rất có khả năng sư phụ của hắn chính là một trong bốn vị vương cấp trăm năm.
Diệp Thiên thu ánh nhìn, giơ tay lên, ly trà lơ lửng trong không trung rồi rơi xuống thùng rác. Đối với cậu mà nói, vương cấp hàng trăm năm thì đến cả tư cách để cậu coi trọng cũng không có. Điều mà cậu lo lắng bây giờ chính là người đàn ông thần bí xuất hiện ở nhà họ Diệp trước đó.
“Đàn anh Diệp Thiên, vừa rồi bọn em đã bị làm sao vậy?”
Vương Viện Viện và Lục Điềm Hi bừng tỉnh, vội vàng quay lại nhìn Diệp Thiên với vẻ nghi ngờ.
“Không có gì, bị trúng thuật thôi miên của người khác mà thôi!”
Diệp Thiên rót cho mình một ly rượu, trả lời một cách thản nhiên.
Hai cô gái kinh hoàng và càng lúc càng tỏ ra cảm kích Diệp Thiên hơn.
Bọn họ biết, nếu như tối nay không có Diệp Thiên ở đây thì thứ mà bọn họ đối đầu e rằng sẽ là ác mộng khó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349989/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.