Lời của ông ta, từng câu nói đều không liên quan đến giáo dục định hướng thi cử hiện nay, nhưng ngay khi vừa dứt lời thì trong lòng các học sinh đều sôi trào cảm xúc, không ít học sinh đều không chủ động đứng dậy, hai tay vỗ tay kịch liệt.
“Hiệu trưởng Lư, nói hay lắm!”
Từng lời nói của Lư Chính Vũ khiến bọn họ cả thấy chí khí dâng trào.
Tiếng vỗ tay rền vang khắp hội trường, Lư Chính Vũ cũng cảm thấy vui mừng đối với những học sinh có tấm lòng chính nghĩa này nhưng ngay lúc này, đột nhiên sắc mặt ông ta u ám, Diệp Thiên ở bên dưới, ánh mắt cũng căng thẳng.
Một giọng nói đột nhiên cất lên, vang vọng khắp hội trường, ngay cả tiếng vỗ tay kịch liệt của học sinh cũng không át được, ai ai trong hội trường cũng nghe thấy rõ rệt.
“Khà khà!”
“Lư Chính Vũ, cái lão già này, đến bây giờ còn nói mấy cái đạo lý đường hoàng chính nghĩa kia sao?”
“Trái lại tôi rất muốn biết, nếu hôm nay, ngay cả sinh tồn mà ông cũng không làm được thì còn nói nguyên tắc của mình kiểu gì đây?”
Vừa dứt lời, toàn bộ hội trường Tam Trung chợt lạnh lẽo.
Âm thanh này lộ rõ vẻ âm u, các học sinh ở đây nghe thấy đều cảm giác toàn thân không thoải mái, tiếng cười quái dị hệt như có thể xuyên qua màng nhĩ của bọn họ, khiến bọn họ ù tai chóng mặt.
Ban giám hiệu và các giáo viên của Tam Trung thi nhau ngoảnh đầu nhìn ra xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349942/chuong-1665.html