“Mạnh quá!”
Diệp Thiên khẽ nheo mắt nhìn về bầu trời đêm phía trước. Người đàn ông kia đã biến mất, chỉ để lại cơn gió đêm đang thổi vù vù.
“Anh Thiên, anh không sao chứ?”
Hoa Lộng Ảnh lập tức phản ứng lại và nhanh chóng chạy về phía Diệp Thiên với vẻ mặt căng thẳng.
Nói thực, đầy là lần đầu tiên từ khi Hoa Lộng Ảnh và Diệp Thiên gặp lại, Diệp Thiên bị rơi và thế hạ phong khi giao đấu với người khác.
Người đàn ông kia chỉ tùy ý tấn công mà đã khiến Diệp Thiên phải bật lùi lại. Nếu như người này dốc toàn lực thì không biết sẽ kinh khủng tới mức nào. Cô thật sự không muốn nghĩ tiếp nữa.
“Anh không sao?”
Diệp Thiên khẽ lắc đầu, đôi mắt trở nên sâu thêm vài phần. Cậu càng lúc càng tò mò về thân phận của người đàn ông này.
Tùy ý tấn công mà có thể khiến cậu bị chèn ép tới như thế này. Dù có là Long Hoàng ở đây thì cũng chưa làm được.
Với thực lực hiện tại của mình, mặc dù cậu không cho rằng mình vô địch thiên hạ nhưng cũng không tới mức thua người khác. Vậy mà hôm nay, khi người này xuất hiện lại khiến cậu nhận thức được sự rộng lớn của thế giới.
Ví như Long Hoàng hay mười sáu vị thẩm phán vương của viện trọng tài, hoặc là giáo hoàng của giáo triều – những sự tồn tại hang đầu thế giới nhưng chữ ‘hàng đầu’ cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Thế giới rộng lớn, ngọa hổ tàng long không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349897/chuong-1620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.