“Chỉ cần cậu buông tha thì tôi nguyện làm nô bộc cho cậu, vì cậu, cung phụng cậu làm chủ nhân!”
Trong giọng điệu của ông ta chứa đựng sự hoảng sợ. Thủ đoạn của Diệp Thiên, ông ta chưa từng thấy bao giờ và không thể nào phòng ngự được.
Lúc này ông ta chỉ nghĩ được kế hoãn binh. Muốn cầm chân Diệp Thiên, để Diệp Thiên lơ là, sau đó tìm cách thoát thân, không dây dưa với Diệp Thiên nữa.
“Làm nô bộc của tôi sao?”
Diệp Thiên cười lạnh lùng để lộ vẻ âm sầm.
“Tới muộn rồi, tôi đã có nô bộc rồi!”
“Muốn làm nô bộc của tôi thì kiếp sau nhớ xếp hàng nhé!”
Giọng nói của Diệp Thiên đọng lại một giây. Khuôn mặt khổng lồ phía trước dần bị thu nhỏ. Một thể linh hồn với vẻ sợ hãi vô cùng lúc này đã biết Diệp Thiên có thế nào cũng sẽ không buông tha cho mình nên lập tức gào lên đầy oán hận.
“Tôi nguyền rủa cậu, lấy danh nghĩa của một đại sư với lực tinh thần tôi nguyền rủa cậu sẽ bị rơi xuống vực sâu kiếp nạn, thượng đế sẽ tiến thành phán xét cậu!”
Tiếng nói của ông ta mỗi lúc một yếu, tới cuối cùng thì trở nên mỏng như tơ.
“Tu luyện một đời, làm trái ý trời, nếu như trên đời này thật sự có thượng đế như ông tin tưởng thì kêu người đó đến đây đi.
“Đáng tiếc, ông không đợi để chứng kiến được ngày đó rồi".
Cùng với từ cuối cùng mà Diệp Thiên nói ra, khuôn mặt khổng lồ này cũng hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349806/chuong-1529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.