“Chỉ có vậy thôi sao?”
Mấy người Xà tôn giả, Dia, Hồ Thiên Sinh, ai nấy cũng tỏ ra nghiêm túc, cảm thấy không sao tin nổi.
Không ngờ Diệp Thiên lại không bị tổn hại gì, sao chuyện đó có thể chứ?
“Cậu trúng Xà Phệ của tôi nhưng sao lại không bị gì hết thế kia?”
Watts càng thấy khó hiểu, nhìn Diệp Thiên chằm chằm, rất lâu mà vẫn không chịu rời mắt.
“Chỉ có mấy trò mèo đó mà cũng đòi làm tôi bị thương sao?”
Diệp Thiên cười khinh miệt, ánh sáng lấp lánh phủ khắp người cậu, sau đó thì khí lưu màu tím đen lần lượt bốc ra ngoài, rồi biến mất trên không trung.
Tròng mắt Watts co lại, ông ta bất giác lùi về sau.
“Có thể tự đào thải Xà Phệ? Diệp Lăng Thiên, cậu là quái vật à?”
Loại Xà Phệ này là chất độc được ông ta cất công lấy từ nhiều loại rắn khác nhau, mất hết cả trăm năm mới tạo ra được, có thể làm tiêu tan linh hồn và xương cốt, nuốt chửng tinh nguyên và thể xác, một khi bám lên thì sẽ ăn sâu vào trong cơ thể, dù là vương cấp thật sự thì e rằng cũng không cách nào giải được.
Nhưng Diệp Thiên lại có thể khiến Xà Phệ mất hết tác dụng.
Ngoài Watts ra thì những người còn lại cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc, nhất thời không biết nói gì.
Diệp Thiên đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ lắc đầu.
“Tôi đã mất kiên nhẫn với các người rồi”.
Cậu vừa dứt lời thì lập tức đấm ra một đấm. Nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349676/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.