Chương trước
Chương sau
“Diệp…Lăng…Thiên!”

Anh ta nghiến răng thốt ra ba từ với vẻ kinh hoàng và bất lực.

“Cậu ta đã chiến thắng rồi!”

Đàm Băng Băng tỏ ra vui mừng, Ẩn Giả được mệnh danh là sát thủ hàng đầu trong giới sát thủ quốc tế, đến cả sư phụ của cô ta cũng từng bị Ẩn Giả đánh bại. Vậy mà hôm nay, Diệp Thiên đã tuyên bố cho cả thế giới bết rằng, dù có xếp bảng sức mạnh hay bảng sát thủ thì cậu cũng chẳng sợ gì.


Kỷ Nhược Tuyết vui mừng giống như một đứa trẻ và nhảy cẫng lên. Diệp Thiên một lần nữa đã thể hiện sức chiến đấu kinh người trước cô ấy. Đây chính là người đàn ông mà cô ấy yêu sâu đậm.

Thu Nhược Hi ánh lên vẻ kiên định. Cô ta quyết định mục tiệc cả đời này chính là ở bên cạnh Diệp Thiên.

Còn mấy người Tề Văn Long, Lý Phong, Vương Triều Hải thì đã đứng ngây ra. Cuối cùng bọn họ đã hiểu ra, người bạn cùng phòng thường mất tích dăm bữa nửa tháng của mình rốt cuộc là gì.

Đôi mắt Ẩn Giả tối sầm. Trong lịch sử thành danh hàng trăm năm qua, ông ta chưa từng thua ai một lần. Cho dù là hải quân của Hợp Chúng Quốc thì ông ta cũng vẫn dư sức đánh trả và cuối cùng thoát thân thành công.

Vậy mà hôm nay ông ta đã thất bại trong tay một người mới nổi của Hoa Hạ.

“Tôi thua rồi!”

Ông ta khó khăn nói ra mấy từ. Đến cuối cùng thì đôi mắt đột nhiên ánh lên vẻ lạnh lẽo mang theo nụ cười dữ tợn.

“Đáng tiếc, dù tôi bại trong tay cậu thì tôi vẫn thắng màn cá cược của mình.

“Bởi vì hôm nay cậu mặc định bị chôn vùi ở Yellen này.

Lời nói của Ẩn Giả khiến không ít người kinh hãi. Đàm Băng Băng có thực lực mạnh nhất trong số họ cũng cảm thấy kỳ lạ.

Bản thân Diệp Thiên chỉ khẽ cười.

“Ông cho rằng, chút suy nghĩ của ông mà có thể giấu nổi tôi sao?”

Cậu phất tay, biểu cảm thản nhiên.

“Kêu đám chó của viện trọng tài ra mặt đi!”



“Gọi mấy con chó của viện trọng tài các người ra đây đi!”.

Diệp Thiên vẫy tay, giọng nói bình thản.

Đàm Băng Băng nghe vậy thì biến sắc.

“Người của viện trọng tài cũng đến sao?”.

Cô ta cảm ứng kĩ lưỡng, xung quanh trời đất lặng im, không có bất cứ gió thổi cỏ lay nào, khiến cô ta cảm thấy vô cùng quái lạ.

Đúng lúc đó, trên trời bỗng thổi tới một trận gió xoáy, con ngươi cô ta co lại.

Một đám mây mù bay ngang tới, che phủ đỉnh tháp cao nhất của nhà thờ Thánh Thành. Mọi người ngẩng đầu nhìn trời, loáng thoáng nhìn thấy bảy bóng người thoắt ẩn thoắt hiện trong đám mây.

“Còn có người đến?”.

Hai chị em nhà họ Lâm nhìn chằm chằm đám mây, ánh mắt nghiêm nghị.

Bọn họ là thành viên của Nam Long Nhận, đương nhiên có biết một ít về bí mật trên thế giới. Viện trọng tài như sấm đánh bên tai bọn họ, cũng nghe được không ít lời đồn.
Lúc này, bảy bóng người ẩn hiện trên bầu trời, nhớ lại những ân oán của Diệp Thiên và viện trọng tài, bọn họ cũng hiểu ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.