“Phải như vậy thì mới thú vị chứ!”
Ẩn Giả nhìn Diệp Thiên không chút dao động. Đôi mắt ông ta ngập tràn sát ý. Ông ta bay lên, cả cơ thể tạo ra làn khí lạnh lan tỏa trong không gian.
Hai tay ông ta cầm kiếm, khí lạnh dâng lên giống như hỗn độn của thế giới những ngày đầu tiên.
Trong sự hỗn độn, ông ta chém kiếm xuống, nhằm thẳng vào đỉnh đầu Diệp Thiên.
“Rẹt!”
Kiếm quang mang theo khí lạnh giống như một con rồng khổng lổ đang gầm lên.
Những nơi kiếm quang đi qua thì vạn vật đều bị chém làm hai. Nhà thờ Thánh Thành rộng lớn giờ cũng bị tách đôi và lập tức bị đông cứng.
Kiếm quang dài hàng chục mét xuyên qua các nơi dễ như bỡn. Ngay cả thế giới mà Ẩn Giả tạo thành từ băng cũng bị tách làm hai. Kiếm khí tung hoành.
50 năm như một ngày, Ẩn Giả dùng tinh nguyên và hàn khí tự nhiên để nuôi kiếm. Hôm nay nó đã đơm hoa kết quả thì uy lực của nó đương nhiên là không thể miêu tả nổi rồi.
Chị em nhà họ Lâm thấy thanh kiếm kinh hồn trong không trung thì bỗng sầm mặt.
Bọn họ biết tổng giáo quan rất mạnh, nhưng Ẩn Giả giống như thần băng vậy. Khoảnh khắc này đến bọn họ cũng cảm thấy nghi ngờ không biết Diệp Thiên có thể đỡ được nhát kiếm kinh thiên động địa kia không?
Kiếm quang khổng lồ xuất hiện khiến vạn vật đều bị chém làm hai. Thế giới băng tuyết cũng y như vậy, từng lớp băng dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349666/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.