Chương trước
Chương sau
Huyết Ma hét lớn lên, hai tay nhanh chóng đan vào nhau, lòng bàn tay hướng về phía Diệp Thiên.

“Thuật Huyết Dung, ngục tù Biển máu”.




“Thuật Huyết Dung, ngục tù Biển máu!”

Hai tay Huyết Ma tạo thành kết ấn, giữa lòng bàn tay hắn chảy ra chất dịch đỏ máu rất nhỏ, chất lỏng hóa thành từng giọt mưa, lan ra trong không khí.

Diệp Thiên khẽ nheo hai mắt, quanh thân cậu vốn là những giọt dịch loãng đỏ máu tựa như bị chất xúc tác nào đó tác động mà thoáng chốc đã lớn lên, hoá thành cơn mưa máu, bao vây cậu trong trung tâm.

So với quan tài máu lúc nãy Huyết Ma ngưng tụ thành thì thứ này còn dính nhớp hơn nhiều, trong không khí đã thoang thoảng mùi máu tanh thối rữa.

Chất dịch từ khắp nơi lao đến, nối thành một mảng, hoá thành một quả cầu lớn màu máu, giống như một cái lồng giam, bao vây Diệp Thiên trong đó, Cố Trường Bình và La Chiến Uyên chỉ nhìn thấy bóng dáng Diệp Thiên tiêu tan trong khối máu.

“Ầm!”

Trên khối máu bỗng nhiên xuất hiện một chưởng ấn to lớn, giống như Diệp Thiên ra tay ở bên trong với ý đồ đánh vỡ.

Nhưng chưởng ấn này chỉ xuất hiện một lát, ngay sau đó đã tan biến, lại trở thành dung dịch máu đặc dính.

“Diệp Lăng Thiên, đây là thuật Huyết Dung, là bí thuật do lão tổ Huyết Ma sáng tạo, chuyên dùng để kiềm hãm những võ giả sức mạnh kinh người như cậu. Cho dù cậu có mạnh thế nào cũng không thể thoát khỏi lồng giam biển máu được, cậu cứ ở bên trong, hưởng thụ cảm giác bị chất dịch bào mòn xương cốt, máu huyết chảy ra ngoài đi!”

Thấy vậy, Huyết Ma càng cười điên hơn, vang vọng khắp đất trời.

Năm đó vừa mới lấy được công quyết bí mật của Huyết Ma, sau khi báo thù đã rơi vào hành động điên cuồng chém giết.

Vì để tu luyện thuật Huyết Dung này mà hắn chém giết toàn bộ mấy trăm người ở một vùng quê Nam Mỹ chỉ trong một đêm, gây ra thảm kịch kinh hoàng, cũng vì vậy đã bị liên minh các nước Nam Mỹ truy nã.

Nhưng hắn chẳng những không bị hề hấn gì mà lại còn thoải mái chạy đi, còn lấy hết sạch máu của mấy trăm người đi, dùng để luyện Biển máu này.

Mấy chục năm qua, hắn đều dùng chân khí bản thân để nuôi dưỡng Biển máu, trong mỗi một giọt máu đều tràn ngập sức mạnh ăn mòn và phân giải, người bị vây trong đó đều sẽ bị suy yếu và tan rã.

Cái này so với Phục Long Tù Thiên Trận của Diệp Thiên lúc đầu ở núi Bắc Áo còn trên một bậc.

Mấy chưởng ấn liên tục xuất hiện trên khối máu, nhưng rất nhanh sau đó lại trở nên yên lặng, đến cuối cùng, khối máu đông lại, trôi nổi trong không tung, bên trong không hề có tiếng động gì.

“Tướng Diệp!”

Cố Trường Bình và La Chiến Uyên kinh ngạc hô lên, trong lòng bồn chồn.

Mặc dù cả năm nay Diệp Thiên vô cùng nổi danh, liên tục trèo lên đỉnh cao nhưng dù sao Huyết Ma cũng đã thành danh trong thế giới này quá lâu, là sát thủ tuyệt thế đứng thứ hai trong bảng xếp hạng sát thủ, ngay cả vương cấp thực sự cũng đã từng bị hắn giết chết, theo bọn họ thấy thì Diệp Thiên và vương cấp dù sao cũng còn cách xa rất nhiều.

Biển máu này vô cùng kỳ dị, một con chim bay qua chỉ cần vừa chạm vào một tia máu, cũng lập tức hóa thành xương trắng, bây giờ Diệp Thiên bị Biển máu bao trùm, thì làm sao có thể thoát được?

Vết máu do tay Huyết Ma ngưng tụ chuyển hướng sang hai người đang vô cùng lo lắng.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.