Chương trước
Chương sau
Cố Trường Bình và La Chiến Uyên nhìn nhau, cuối cùng thì họ cũng đã thấy yên tâm. Còn Đàm Băng Băng thì đang tiến đến từ phía xa với vẻ quý phái, cô ta nhìn thấy cảnh Huyết Ma bị Diệp Thiên khống chế thì rất kinh ngạc.

Huyết Ma dùng sức mạnh ngưng tụ Biển máu, giống như thần ma, sức mạnh khủng khiếp không lường được, khiến tất cả các cao thủ trên thế giới phải run sợ, đến cả cô ta cũng sợ. Nhưng một cao thủ đại năng như thế, khi gặp phải Diệp Thiên thì lại bị đánh đến mức không sao trở tay được, chỉ có thể né tránh, bảo làm sao mà cô ta không kinh ngạc cho được.


“Đây là người đầu tiên trong lịch sử có tên trên bảng năng lực chiến đấu cấp thế giới sao?

Đôi mắt xinh đẹp của Đàm Băng Băng sáng lên, còn cuộc chiến trước mắt thì đang bước vào giai đoạn quyết liệt.

“Bụp!”

Một tiếng “bụp” vang lên, Huyết Ma lại một lần nữa bay ngược về sau mấy chục trượng, khóe miệng đã bắt đầu chảy máu.

Diệp Thiên đấm hết đấm này đến đấm khác, hết đá này đến đá khác, càng đánh càng nặng tay hơn. Dù cho hắn đã điều động nguyên khí của trời đất để đối đầu với cậu, còn mượn sức mạnh của Biển máu nhưng vẫn bị chấn đến mức khí huyết trào ngược, bị thương đến nội tạng.

“Sao Diệp Lăng Thiên lại mạnh đến thế? Cậu ta vẫn chưa đạt đến cấp vương, sao lại có sức mạnh cỡ đó?”

Huyết Ma thầm gào lên trong lòng, cảm thấy thắc mắc và không cam tâm.

Hắn từng bị kẻ thù ép phải nhảy vực tự tử vào năm ba mươi tuổi, nhưng hắn không những không chết mà ngược lại còn có được công pháp chân truyền của một cao thủ tuyệt thế ở dưới đáy vực là lão tổ Huyết Ma.

Hắn mất năm mươi năm nghiên cứu, khổ sở tôi luyện, giết vô số sinh linh, tạo ra Biển máu khắp trời, dựa vào công pháp đó giết chết kẻ thù, còn trở thành Huyết Ma, sát thủ uy chấn thiên hạ.

Trong năm mươi năm đó, hắn còn dựa vào sức mạnh của Biển máu, đánh lén và tiêu diệt một cao thủ cấp vương, nuốt cơ thể và linh hồn của hắn, tu vi lại tăng thêm một bậc, tiến lên cấp bậc bán vương, nếu như thế giới không có cao thủ cấp vương thì hắn sẽ là thiên hạ vô địch.

Trong chuyến đi lần này đến Hoa Hạ, hắn tự tin có thể chỉ dựa vào sức mạnh hạ gục Diệp Thiên, nhưng với tình hình hiện tại thì lại hoàn toàn khác biệt với những gì trong tưởng tượng của mình.

Sự đáng sợ của Diệp Thiên đã vượt quá tầm hiểu biết của Huyết Ma, hắn thật sự không thể nào tưởng tượng được ngoài vương cấp ra thì sao lại vẫn còn người có thể áp chế mình một cách tuyệt đối như thế.

“Diệp Lăng Thiên, là do cậu ép tôi đấy”.

Huyết Ma không hổ là sát thủ cực giỏi của thế giới, mặc dù hắn đã bị Diệp Thiên áp chế về mọi mặt nhưng vẫn không hề tỏ ra hoảng loạn.

Hắn hét lên một tiếng, phóng người về sau, giữ khoảng cách một trăm trượng với Diệp Thiên, huyết quang trong mắt dâng trào, bắn ra hai tia sáng màu đỏ, phản chiếu lên trên Biển máu.

Ánh sáng màu đỏ xuất hiện, huyết hải lại một lần nữa cuộn trào, sau đó, dường như bị tác động bởi một lực hút cực lớn, nhanh chóng truyền vào người Huyết Ma.

Lúc này, cả cơ thể của hắn từ từ to ra, ánh sáng đỏ bên ngoài cơ thể giống như vật chất thật, như thể nạm thêm một lớp áo giáp màu đỏ. Đột nhiên, một luồng uy áp cực mạnh bộc phát ra khiến cho cả mặt trăng trên trời cũng bị nhuốm một lớp màu đỏ kỳ lạ.

“Diệp Lăng Thiên, tôi thừa nhận cậu rất mạnh, cậu có thể ép tôi đến mức này thì cũng đủ để tự hào rồi”.

“Tu vi của tôi có được từ một lão tổ Huyết Ma - đại năng ba trăm năm về trước, không thể nào thua cậu được”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.