Chương trước
Chương sau
Diệp Thiên không đợi nói hết đã lên tiếng.

“Huyết Ma” và "Ẩn Giả" phải không?

Dường như không cần suy nghĩ cũng có thể đoán ra người chèn ép được Ripper xuống vị trí thứ ba, bước vào cấp bậc Thiên chỉ có hai người này.


Nhưng đây cũng là điều mà Diệp Thiên cảm thấy bất ngờ, khoảng các giữa vị trí số 3, 2 và 1 vốn không chênh lệch nhiều. Nhưng giờ xem ra Đàm Băng Băng so với hai cấp bậc kia có một khoảng cách rất lớn.

Nếu miễn cưỡng thì tu vi của Đàm Băng Băng có thể chèn ép Ẩn Giả. Diệp Thiên có thể cảm nhận được cô ta đã đạt tới giới hạn của cảnh giới siêu phàm thần phẩm, tu vi có thể xếp ngang hàng với Gaudreau trong bảng sức mạnh thế giới, thậm chí còn không hề thua kém trưởng thẩm phán của viện trọng tài.

Vậy mà Huyết Ma và Ẩn Giả còn mạnh hơn cả Đàm Băng Băng. Vậy thì tu vi của hai người kia mạnh tới mức nào chứ?

“Lẽ nào là…Vương cấp trong truyền thuyết sao?”

Đàm Băng Băng gật dầu: “Trong La Võng, Huyết Ma đứng đầu, người này là thương hiệu của La Võng vào thời điểm hiện tại".

“Còn Ẩn Giả đã hàng chục nằm không xuất hiện rồi. Tôi không biết người này có còn trên đời hay không, nhưng Huyết Ma thì tôi từng gặp. Tôi đảm bảo chỉ một mình người này thôi cũng đủ để cậu phải nhìn nhận một cách nghiêm túc!”

“Vào năm mươi năm trước, Huyết Ma từng săn giết một người thuộc vương cấp thực sự!”

“Ồ?”,cuối cùng thì Diệp Thiên cũng đã dao động.

“Săn giết một người thuộc Vương cấp cơ à?”

Cậu chưa từng gặp người nào thuộc cảnh giới vương cấp thực sự nên không biết vương cấp mạnh tới mức nào. Nhưng Huyết Ma có săn giết vương cấp thì chứng tỏ Huyết Ma cũng đã gần đạt tới vương cấp, thậm chí là còn ngang hàng với vương cấp rồi.

Đàm Băng Băng giơ tay lên, ngón tay nhẹ nhàng rót rượu.

“Tôi nghĩ thông tin mà tôi đưa ra đã đủ để mua lại mạng của mình rồi chứ!”

“Huyết Ma, người này tôi khó có thể hình dung được sự đáng sợ của hắn. Hắn đơn thuần là giết người làm niềm vui, giết người giống như bản năng của hắn vậy”.

“Hơn nữa hắn không bao giờ giết người vô danh, những người mà hắn giết đều là những kẻ mạnh tuyệt thế, bá đạo!”

Đàm Băng Băng lạnh lùng nói, với ánh mắt sâu thêm vài phần.

“Diệp đế vương, cậu là người mạnh nhất Hoa Hạ và cũng là người đứng đầu trong bảng xếp hạng sức mạnh nên không tránh khỏi việc bị người khác để ý!”

“Lần này viện trọng tài đích thân treo thưởng, với bản tính săn giết kẻ mạnh của Huyết Ma thì chắc cậu cũng rõ, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này!”

“Sợ rằng lúc này hắn đang trên đường tới Hoa Hạ rồi!”

Nhắc tới Huyết Ma thì dù có là Đàm Băng Băng – một người thuộc siêu phàm thần phẩm cũng không khỏi ớn lạnh, đó là kẻ tàn sát tàn nhẫn nhất mà cô ta từng gặp.

“Hắn tới rồi!”

Đàm Băng Băng nói xong, định rời đi thì nào ngờ Diệp Thiên đã lên tiếng. Một câu nói mà khiến cô ta khựng người.

“Cái gì? Hắn đến rồi sao?”

Đàm Băng Băng hoảng loạn, cẩn thận cảm nhận nhưng không hề cảm thấy bất kỳ nguồn khí tức nào.
“Ầm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.