Chương trước
Chương sau
Hai người kia vừa tiếp xúc thì Diệp Thiên đã biến mất. Tìm một hồi cũng không thấy đâu. Đồng thời, trên không trung bỗng vọng tới tiếng kêu thảm thiết của trưởng thẩm phán.

Tiếng kêu vang vọng bốn bề. Đám đông quan sát trận chiến đứng bên dưới chỉ thấy được ánh sáng và tia chớp dưới chân Diệp Thiên. Mỗi chỗ cậu xuất hiện lại là một lần đoạt mạng của một vị trưởng thẩm phán.

Đám người này, không ai dám đối đầu chính diện với Diệp Thiên. Diệp Thiên hung hãn, bọn họ nháo nhào tản ra, đều bị Diệp Thiên tấn công.


Douglas, Seuss, Poru đều đã cố gắng hết sức. Muốn thay đám đông cản lại sự tấn công của Diệp Thiên nhưng lúc này Diệp Thiên hành động quá quỷ dị, căn bản không thể đoán ra được. Hơn nữa tốc độ còn cực kỳ nhanh, như thể có thể xuyên qua cả không gian.

Từng vị thẩm pháp bị hạ gục.

“Không!”

Diệp Thiên đạp vị thẩm phán trưởng cuối cùng bằng một đạp xuống núi. Diệm Linh Cơ cuối cùng cũng nổi điên.

Bà ta tái mét mặt, gào lên vì phẫn nộ. Người có năng lực nguyên tố lửa như vị này có thể nguyên tố hóa cơ thể, tạo thành một ngọn lửa khổng lồ đâm xuyên chín tầng, dội thẳng vào ót của Diệp Thiên.

“Diệm Linh Cơ, quay lại!”

Thấy Diệm Linh Cơ mất kiểm soát lao về trước, ba người Poru đều hoảng loạn, định hét lên ngăn bà ta lại những đã chậm một bước.

Diệp Thiên cũng không hề né tránh, dùng cơ thể đỡ cả luồng lửa của Diệm Linh Cơ. Cậu đứng im bất động.

“Tới lượt bà rồi!”

Diệm Linh Cơ khựng người, muốn hóa thành ngọn lửa lướt qua người Diệp Thiên nhưng cậu chỉ cười, tung chưởng vào thẳng ngọn lửa.

Một cú đấm mang theo lửa dội thẳng vào đầu của Diệm Linh Cơ. Tiếng nổ vang lên.

Một luồng lửa còn đáng sợ hơn cả Lửa Mê Hoặc tỏa ra bốn phía, bao trùm lên toàn bộ ngọn lửa của bà ta. Bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng trên thế gian này còn có ngọn lửa có thể chống lại lửa của chính mình.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Diệm Linh Cơ cầm cự được vài giây trong Phệ Thiên Long Diệm nhưng vẫn không có tác dụng gì. Cơ thể bà ta dần biến mất giữa không gian.

Sau khi giết chết Diệm Linh Cơ, cuối cùng thì Diệp Thiên cũng dừng lại. Sấm sét dưới chân cũng biến mất.

Các cao thủ đứng dưới, bao gồm cả ba người Vương Trọng Xuân của Ám Bộ đã tái mét mặt từ lâu. Họ đứng ngây như tượng.

Mười hai vị trưởng thẩm phán, cộng thêm ba người sau đó tới là Rivers tức là 15 vị trưởng thẩm phán, tương đương với gần nửa những người có sức chiến đấu mạnh nhất của viện trọng tài.

Thế trận lồng lộn như vậy mà chưa tới hai mươi phút đã bị Diệp Thiện xử lý 12 người, chỉ còn lại Poru, Douglas và Seuss.

Tin tức này mà được truyền ra ngoài thì không chỉ khiến giới võ đạo quốc tế chấn động mà e rằng cả những người đứng đầu các nước cũng cảm thấy ớn lạnh.

Trong không gian, một bóng hình đứng sừng sững, lửa trong tay vẫn đang bừng cháy giống như sát thần giáng thế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.