Ngược lại, một tiếng động lớn vang lên, vách đá cách tượng đồng một trăm trượng bị đánh tan tác, quyền kình mạnh mẽ khiến những tảng đá nát vụn.
“Trận pháp này có thể di dời sức mạnh của người tấn công sao? Nó đã di chuyển sức mạnh cú đấm của Diệp Lăng Thiên lên vách núi đằng sau?”.
Gaudreau và Hailey Ince nhìn nhau, đều tỏ ra kinh ngạc.
Vậy chẳng phải dù Diệp Thiên có tấn công thế nào, bản thân tượng đồng cũng sẽ không bị tổn hại, đòn tấn công của Diệp Thiên bị di dời hoàn toàn đến sự vật và hoàn cảnh xung quanh.
“Trên đời lại có trận pháp kì diệu đến vậy!”.
Gaudreau lắc đầu cảm khái. Trong tình huống này, nếu không sử dụng năng lực của Huyết tộc, thì cho dù hắn có dốc hết toàn lực tấn công tượng đồng cũng chỉ tốn công vô ích, đến cuối cùng sẽ bị kiệt sức.
“Di chuyển sức mạnh?”.
Sau một đòn tấn công không có hiệu quả, Diệp Thiên hơi dừng động tác, dường như đang suy nghĩ gì đó.
“Vèo!”.
Đúng lúc đó, một luồng sáng lóe lên, một lưỡi nhọn đen như mực đâm tới bên sườn Diệp Thiên, nhắm thẳng vào khuỷu tay trái của cậu.
“Hừ!”.
Diệp Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, cơ thể bay bổng. Dù bị nhốt trong không gian ánh sáng đen, nhưng cậu vẫn hành động tự nhiên như trước, chất lỏng màu đen đặc sánh cũng không thể làm chậm tốc độ của cậu.
Cậu chỉ hơi nghiêng người sang, mũi nhọn lướt qua ngay trước ngực.
Đúng lúc này, tượng đồng mà cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349480/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.