Chương trước
Chương sau
Cú đấm của Francis dội thẳng vào người Diệp Thiên.

Luồng sức mạnh chuyển động, lấy Diệp Thiên làm trung tâm, tản ra xung quanh. Phía sau Diệp Thiên, mấy con chim bay qua bỗng nhiễn đều nổ thánh tia máu.

Thế nhưng Diệp Thiên lại bất động, thậm chí không hề lui lại.

“Không thể nào!”


Đồng tử của Francis co rụt.

“Huyết Ma Chi Thể cũng chỉ đến thế mà thôi!”

Diệp Thiên khẽ phủi bụi trên ngực, đôi mắt lấp láy.

“Để tôi dạy cậu, thế nào là sức mạnh thật sự của cơ thể nhé!”

Cậu đạp chân xuống, tạo thành một đường sáng màu lam như bức bình phong và cũng dùng Nhục Thể Phá Âm nhưng còn nhanh và mạnh hơn của Francis nhiều.

Nắm đấm như bạch ngọc của cậu dội thẳng vào ngực Francis khi hắn còn chưa kịp phản ứng.

“Phụt!”

Francis hự một tiếng, máu phun ra từ miệng và bị đánh bay ra phía sau.

Diệp Thiên giáng xuống một cú đấm nhưng không hề dừng lại. Cậu gia tăng tốc độ, nhanh hơn cả trước đó bay ra phía sau Francis và giáng thêm một cú nữa.

“Ầm!”

Francis chỉ kịp bắt chéo hai tay đỡ đòn. Cú đấm của Diệp Thiên như không ấn, chỉ chạm nhẹ mà có thể nghe thấy cả tiếng xương gãy.

“Rắc rắc!”

Hai cánh tay hắn bị gãy đôi, lục phủ ngũ tạng bị ảnh hưởng và tiếp tục bay bật ra sau như một quả pháo nổ dội thẳng xuống đất.

“Ầm!”

Một âm thanh nặng nề vang lên mặt đất như nổ làm hai. Cơ thể Francis bị lấp vùi trong đống đổ nát.

“Vụt!”

Diệp Thiên vẫn chưa dừng tay. Cậu tiếp tục hóa thành luồng sáng màu lam lao thẳng vào trong đám đổ nát.

Trong nháy mắt, một bóng đen từ trong đám khói bụi phóng thẳng lên trời, toàn thân là máu. Đó chính là Francis. Một cú đấm thúc thẳng vào ngực hắn.

Giang Tuyết Hoa run rẩy tới mức nín thở.

Huyết Ma Chi Thể đã khiến hắn sợ hãi tới cực độ rồi, nhưng hắn không ngờ Thần thông luyện thể của Diệp Thiên còn hơn cả của Francis về độ mạnh của cơ thể. Rõ ràng là cậu đã chèn ép hoàn toàn đối phương.

“Vụt!”

Gió điên cuồng nổ lên. Diệp Thiên bay ra khỏi đám khói bụi. Lần này cậu không còn tấn công nữa mà dừng lại giữa không trung.

Cuối cùng thì cơ thể của Francis cũng dừng lại. Hắn thở gấp, giống như một ngọn núi đang run rẩy, máu không ngừng chảy ra từ khóe miệng.

“Không thể nào! Cậu thật sự đã tu thành Thần Ma Chi Khu rồi sao?”

Hắn nhìn chăm chăm Diệp Thiện, nhìn ánh sáng màu lam trên cơ thể cậu. Mỗi một vùng trên cơ thể đều trong suốt, sống động như thật khiến hắn tái mặt.

“Đây không phải là Thần Ma Chi Khu nhưng cũng không còn cách xa nữa đâu!”

Diệp Thiên đút tay túi áo, thản nhiên nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.