Chương trước
Chương sau
Nhưng Diệp Thiên lại dùng thân thể đối đầu với mạng nhện tơ máu, dần dần, năng lượng màu đỏ cũng bất lực với cơ thể của cậu, cơ thể đẳng cấp này, rốt cuộc là đáng sợ đến mức nào chứ?

Khuôn mặt Diệp Thiên không vui không buồn, một giây sau, năm ngón tay cậu bỗng siết chặt, các đốt ngón tay, cơ bắp, dần dần tỏa ra sức mạng rất lớn, từng đợt từng đợt, cứ như móng vuốt rồng vậy.

“Roạt!”.


Lấy Diệp Thiên làm trung tâm, một làn sóng kình lực dồn dập phóng ra, một tay Diệp Thiên giơ lên, thế mà đủ để chống đỡ chiếc mạng nhện tơ máu khổng lồ mấy nghìn mét vuông này.

“Ôi…”.

Bao nhiêu người trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, Diệp Thiên cứ như anh hùng cứu thế, sức khỏe cơ thể sánh ngang với thần linh.

“Sao có thể?”.

Giây phút này, biểu cảm của Francis thay đổi lớn, hắn thực sự không ngờ lần đầu thi triển Huyết Võng Sát Trận lại không thu được gì, chẳng những thế, hắn lại gặp một người trần mắt thịt đối kháng với sức nuốt trọn của mạng nhện tơ máu.

“Tên này rốt cuộc là yêu nghiệt gì thế?”.

Mặc dù biểu cảm của hắn thay đổi, nhưng tâm trí không hề loạn, ngược lại càng bình tĩnh hơn, chân khí màu đỏ toàn thân bộc phát, giống như một mặt trời máu đang chiếu rọi.

“Xuống đi!”.

Hắn lấy chân đạp vào vị trí giữa của mạng nhện tơ máu, cùng với Diệp Thiên một trên một dưới, định dùng sức nặng để đè Diệp Thiên và mạng nhện tơ máu xuống.

“Rắc!”.

Trên không trung, một âm thanh của sức nặng vô biên vang lên giòn tan, không khí cũng đã xuất hiện vết nứt, nhưng bất luận Francis có gia tăng sức lực trút xuống thế nào, thì Diệp Thiên vẫn vững như núi, từ đầu đến cuối chống đỡ lấy mạng nhện tơ máu.

“Không thể nào!”.

Ánh mắt của Francis sầm lại, hắn nhấc chân lên khỏi trung tâm mạng nhện, sau đó bật ngược lên không trung, nhảy cao mười trượng.

“Băng Thiên Đạp!”.

Một chân của hắn như chiếc chuông, toàn bộ kình khí trên người đều tập trung hết ở bàn chân này, một mảng màu đỏ lóe lên, mọi người đều nhìn thấy vết chân lớn, từ trên không trung đạp xuống, cứ như chân của voi khổng lồ thời cổ xưa, có thể dẫm nát mọi thứ.

“Uỳnh!”.

Một tiếng nặng nề vang lên, trong không trung, năng lượng màu đỏ cùng với một luồng khí lớn bùng nổ, khuynh thế nâng lên của mạng nhện tơ máu cuối cùng cũng bị ngăn lại.

“Đế Vương Diệp không trụ được nữa à?”.

Ánh mắt của Giang Tuyết Hoa sững lại, trong lòng run lên.

Diệp Thiên dùng thân thể đấu lại sức nuốt trọn của mạng nhện tơ máu đã là một gánh nặng cực lớn rồi, lại thêm Diệp Thiên phải chỗng đỡ mạng nhện tơ máu để những người ở dưới không bị mạng nhện ăn mòn, áp lực càng thêm lớn, đổi lại là người khác, e rằng đã bị đánh gục từ lâu rồi.

Như hiện giờ, Francis với tu vi siêu phàm thần phẩm siêu việt, đạp một đạp xuống, giống voi khổng lồ Băng Thiên, hắn khó mà tưởng tượng được, Diệp Thiên còn phải chịu đựng áp lực lớn thế nào.

Trong không trung, khí dần tan hết, cuối cùng cũng lộ ra thân hình của Diệp Thiên.
Mọi người nghiêng đầu nhìn chăm chú, Diệp Thiên vẫn đạp chân vào không khí, từ từ nhấc mạng nhện tơ máu lên, một đạp có thể làm nứt không khí vừa rồi, lại chẳng hề hấn gì đối với cơ thể cậu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.