Nghe thấy bảy phần, Dương Duyệt tức khắc mặt mày hớn hở.
“Tiểu Cương, nghe thấy không, ngay cả chị Hoa cũng nói em có bảy phần mười khả năng chiến thắng, lần này nhất định phải biểu hiện cho tốt có biết không?”
Đôi mắt cô ta lóe lên ánh nhìn vui mừng, vô cùng mong đợi.
Nghe có vẻ bọn họ có chút tên tuổi ở sơn trang Thiết Kiếm Tây Bắc nhưng sơn trang to như vậy chỉ có bố cô ta là người tu võ, hơn nữa chẳng qua ông ấy chỉ là một tán tu, dựa vào một quyển Thiết Kiếm Lục Thức mà ngày xưa nhặt được để lập nghiệp, có chút tiếng tăm ở Tây Bắc. Nhưng đưa mắt nhìn khắp giới võ thuật Hoa Hạ, những kẻ nghe qua chỉ ít ỏi vài người.
Lần này sở dĩ cô ta dẫn Dương Cương vượt đường sá xa xôi đến đây chính là hi vọng Dương Cương có được ưu ái của truyền nhân Song Tu Tông, trở thành vị hôn phu của Song Tu Tông nhiệm kỳ này và cùng nhau tu luyện Song Tu Công Quyết.
Có như vậy, mượn tiếng tăm của Song Tu Tông, tiếng tăm của Sơn trang Thiết Kiếm cũng sẽ được vang danh hơn, nổi tiếng ở đất Hoa Hạ.
Diệp Thiên im lặng chèo thuyền ở đằng sau, cười thầm lắc đầu nhưng không nói ra.
Nửa tiếng sau, cuối cùng mấy người cũng tới hạ du sông Liêu trên đảo Hà Tâm, Diệp Thiên vốn định tiễn hai người xuống thuyền bèn lập tức đi trước mở đường, ai ngờ Dương Duyệt lại bất ngờ lên tiếng.
“Chị Hoa, hai người thật sự không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349403/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.