Chương trước
Chương sau
Hoa Lộng Ảnh nhìn Diệp Thiên gần đó, đôi mắt trong suốt, bất giác nhớ lại khoảng thời gian còn nhỏ.

Lúc đó Diệp Thiên chỉ mới tám tuổi, đứng trên gò đất nhỏ, ngẩng đầu nhìn trời, kiêu ngạo lớn tiếng hô to.

“Tiểu Ảnh, em đợi đi, rồi sẽ có một ngày, Diệp Thiên anh nhất định sẽ uy chấn thiên hạ!”


Nhìn lại Diệp Thiên lúc này, khóe miệng cô lập tức khẽ nhếch cười mê hoặc.

“Anh Thiên, anh bây giờ, có được xem là uy chấn thiên hạ không?”

Bữa tiệc do nhà họ Giang thủ đô tổ chức cuối cùng kết thúc dưới sự đàn áp của Diệp Thiên.

Ba ngày sau, nhà họ Giang ở thủ đô hoàn toàn mai danh ẩn tích, vốn dĩ vô cùng danh tiếng, biệt viện nhà họ Giang luôn người người đông đúc, cuối cùng trở thành căn nhà lớn bỏ hoang, người đi nhà trống.

“Trời đất, rốt cuộc Diệp Lăng Thiên này là nhân vật thế nào, mà mạnh như nhà họ Giang cũng bị cậu ta diệt gọn vậy?”

Ở quán trà thủ đô, mấy nhà giàu quyền quý không tham dự bữa tiệc nhà họ Giang tụ tập lại, không nhịn được cảm thán.

“Đùa à, Diệp Lăng Thiên này chính là chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên, hơn nữa còn là trung tướng Long Nhận, ngay cả thư ký Đồ bên cạnh người đứng đầu Hoa Hạ cũng đích thân đến nơi trao tặng huân chương người bảo vệ cho cậu ta, nhà họ Giang lần này thật sự đã đá trúng miếng sắt nóng rồi, tự làm tự chịu!”

Người đàn ông trung niên bên cạnh tay cầm Phật ngọc, khẽ vuốt cằm, vẻ mặt kinh sợ nói: “Không chỉ vậy, nhà họ Giang còn bị một lời của Diệp Lăng Thiên đã đuổi khỏi thủ đô, theo tin tức đáng tin thì phía trên quân đội đã ra chỉ thị, cách chức đại tướng của con trai đời thứ hai nhà họ Giang là Giang Vũ Dân rồi, bí thư tỉnh Giang Vũ Kiệt thì cũng bị trung tâm bên trên cử người điều tra rồi!”

“Hai trụ cột to lớn đời thứ hai nhà họ Giang lần này hoàn toàn sụp đổ rồi!”

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều sợ hãi trong lòng, không nói thêm lời nào.

Ngay cả nhà họ Giang lớn mạnh đến vậy cũng bị nghiền nát trong phút chốc, trụ cột sụp đổ hoàn toàn, Diệp Lăng Thiên này rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào?

Sau bữa tiệc nhà họ Giang, từ đó ở thủ đô đã thiếu mất một danh gia vọng tộc, nhưng lại có thêm một cái tên khiến hàng loạt gia tộc giàu có khác vừa nghe đã run sợ - là Diệp Lăng Thiên!

Nhân vật chính của chuyện này, lúc này lại đang nhàn nhã bắt chéo chân, ngồi trong góc thư viện đại học thủ đô dựa tường đọc sách.

Sách cậu xem không phải mấy loại tiểu thuyết nghệ thuật, mà nói về những giai thoại thú vị ở các khu vực lớn trên thế giới.

Mấy thứ này đối với người khác mà nói, giống như những vấn đề bí ẩn chưa được giải đáp, vô cùng thần bí và bí ẩn, nhưng đối với cậu mà nói lại là tư liệu tuyệt vời để tìm kiếm dưỡng chất tu luyện sức lực tinh thần.

Cậu đọc lướt qua ghi chép nhưng nơi đã xảy ra chuyện kỳ lạ ở Hoa Hạ, cuối cùng ánh mắt tập trung, dừng lại trên bài báo vào thời kỳ kháng chiến.

“Rồng rơi xuống Doanh Môn?”

Cậu chợt nheo mắt!

Bài báo này ghi lại vào tám mươi năm trước, ở gần cửa sông Doanh Môn tỉnh Liêu, có mấy ngư dân nhìn thấy một con “rồng” từ trên trời rơi xuống, cuối cùng chết trước mặt mọi người.

Vì thời tiết nóng bức, thi thể rồng phân hủy rất nhanh, mấy ngày sau chỉ còn lại một bộ xương khô mà thôi!

Chuyện này được rất nhiều chuyên gia học giả Hoa Hạ cũng bắt tay điều tra, cuối cùng thông qua hài cốt thì kết luận là xác của cá voi.

Cũng có chuyên gia nói đây là bộ xương của voi viễn cổ, muôn lời muôn lẽ!

Diệp Thiên đóng sách lại, khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười khó phát hiện.

“Trên đời này, quả nhiên có Địa Long tồn tại!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.