Chương trước
Chương sau
Lưu Hằng thấy Âu Dương Đoạn Vân đứng im thì khẽ đẩy cậu ta. Nhưng Âu Dương Đoạn Vân vô cùng kỳ lạ, chỉ quay qua tát Lưu Hằng lật mặt, ngã sõng soài ra đất.

“Đồ ngốc, câm miệng lại”.

Hành động của Âu Dương Đoạn Vân khiến toàn bộ những người có mặt chết lặng.


Diệp Thiên khiến Lưu Hằng bị thương. Âu Dương Đoạn Vân là anh họ, không giúp em họ báo thù mà ngược lại còn ra tay với Lưu Hằng khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.

Âu Dương Đoạn Vân không thèm quan tâm tới những người khác. Cậu ta bước thẳng tới trước mặt Diệp Thiên, cúi người 90 độ.

“Bái kiến đế vương!”

Cả hiện trường chết lặng, từng ánh mắt sợ hãi hiện lên và đổ dồn về phía Diệp Thiên.

Âu Dương Đoạn Vân là ai chứ. Là trưởng nhà họ Âu Dương, là một trong những cậu cả số một ở thủ đô mà lại cúi người hành lễ trước Diệp Thiên sao?

Tiết Tử Kỳ trợn tròn mắt, một lúc lâu sau vẫn không thể hoàn hồn. Lẽ nào Diệp Thiên là nhân vật tầm cỡ ở ẩn nào đó sao?

Khi cô ta cảm thấy khó hiểu về thân phận của Diệp Thiên thì Diệp Thiên chỉ búng tay với Âu Dương Đoạn Vân.

“Lui qua một bên, tôi còn chuyện cần phải xử lý!”

Âu Dương Đoạn Vân giống như nghe được mệnh lệnh, không dám chần chừ, lập tức bước qua một bên. Ngay trước cửa đại sảnh, có hai bóng hình xuất hiện.

Cả hai người đều mặc đồ quân đội, một người đàn ông trung niên, một người với cơ thể kiện tráng, trên vai đều mang hình cành olive một sao.

Hai vị trung tướng chính là hai bố con Giang Hải Thiên và Giang Vũ Dân.

Sự xuất hiện của người nhà họ Giang khiến cả hiện trường xao động. Hai bố con không thèm bận tâm tới người khác, chỉ đi tới trước mặt Diệp Thiên.

“Diệp Lăng Thiên, không ngờ cậu dám đến thật nhỉ!”

Diệp Thiên thản nhiên cười: “Sao tôi không dám chứ?”

Giang Vũ Dân bước tới một bước, giọng nói chấn động cả đại sảnh và nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng.

“Diệp Lăng Thiên, buổi tiệc này được thiết kế riêng cho cậu đấy!”

“Cậu ỷ mạnh khiến hai thằng con tôi bị thương nặng. Hôm nay, trước mặt tầng lớp quyền quý của thủ đô, nhà họ Giang tôi phải đòi lại công bằng từ kẻ cuồng ngạo như cậu!”

“Bắt cậu phải đền tội xin lỗi nhà họ Giang trước mặt những vị khách này!”

Nhà họ Giang cuối cùng cũng đã làm khó rồi.

Trong đại sảnh của buổi tiệc, giọng nói của trung tướng Giang Vũ Dân vang vọng khiến cho tất cả đám đông sững sờ.

“Cái gì?”

Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Diệp Thiên với biểu cảm kinh hãi.

Thông tin cả hai cậu ấm đời thứ ba của nhà họ Giang bị vứt xuống Tây Sơn và bị thương nặng đã được truyền khắp trong giới thượng lưu của thủ đô.
Trong vô số người có mặt ở đây, thậm chí là còn có cả những nhân vật quan trọng trong bốn nhà, nhưng dù là bất kỳ ai thì cũng chưa chắc dám ra tay với con cháu nhà họ Giang. Dù là Diệp Vân Long, Âu Dương Chấn Đức – những gia chủ như vậy thì cũng không đủ sức mà làm tới mức thành ra như thế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.