Chương trước
Chương sau
Cậu ta thầm mỉm cười lắc đầu, khí chất của Diệp Thiên luôn là mạnh nhất trong đám bạn cùng trang lứa mà cậu ta từng gặp. Tuy rằng Diệp Thiên đã mất đi tất cả, nhưng sự tự tin trên gương mặt và phong thái điềm tĩnh của cậu vẫn chưa từng thay đổi.

Nghĩ đến việc đánh cuộc với Diệp Thiên, ánh mắt của cậu ta đanh lại, trong lòng vẫn tràn đầy tự tin.


Giờ phút này Diệp Thiên không có gì cả, cậu đã mất đi võ mạch và võ công. Tuy rằng nhà họ Diệp vẫn thừa nhận thân phận của Diệp Thiên, nhưng so với thân phận cậu chủ số một thủ đô của cậu ta thì vẫn có khoảng cách rất lớn.

Tình cảm của Hoa Lộng Ảnh dành cho Diệp Thiên là ưu thế lớn nhất của Diệp Thiên, nhưng về phía Diệp Tinh, nhà họ Diệp và nhà họ Hoa chắc chắn đều đứng sát cánh cùng với cậu ta.

Hôn ước giữa cậu ta và Hoa Lộng Ảnh là do hai nhà Hoa Diệp cùng nhau thỏa thuận thống nhất. Cho dù là Hoa Lộng Ảnh muốn đơn phương hủy bỏ hôn ước thì cũng phải bước qua được cánh cửa lớn là nhà họ Diệp và nhà họ Hoa. Điều đó chắc chắn không phải là điều mà Hoa Lộng Ảnh có thể gánh chịu được.

"Anh cả, nếu như anh vẫn là anh của năm xưa, vẫn chưa mất đi võ mạch và võ công thì bây giờ cho dù là đối mặt với hai tầng áp lực là nhà họ Hoa và nhà họ Diệp thì anh cũng có đủ khả năng để ứng phó!”

"Chỉ tiếc là anh của hiện tại đã không còn cái khả năng ấy nữa rồi!”

Cậu ta khẽ nắm chặt tay, trong lòng rạo rực sự tự tin.

"Anh cả, cũng như anh đã nói, em có thể cho anh tài sản, thân phận, địa vị của người đứng đầu nhà họ Diệp, nhưng Lộng Ảnh phải thuộc về em!"

"Trận này em thắng chắc rồi!"

Cậu ta lẩm bẩm, cho đến khi bóng lưng Diệp Thiên hoàn toàn biến mất mới xoay người rời đi.

Trong khuôn viên trường Đại học Thủ Đô, Diệp Thiên chắp tay phía sau lưng, trong lòng không hề có chút xao động nào.

Hôn ước giữa Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh, trên đầu vẫn còn có hai thế lực lớn là nhà họ Diệp và nhà họ Hoa. Đối với người khác mà nói thì nó nặng nề như núi Thái Sơn, không thể lật đổ được. Nhưng Diệp Lăng Thiên chưa bao giờ thèm để tâm.

Phàm là thứ gì ngăn cản cậu và Hoa Lộng Ảnh ở bên nhau, cậu cũng đều sẽ nghiền nát không do dự.

Ngày hôm sau, tin tức như mọc thêm đôi cánh, lan truyền khắp thủ đô.

"Cái gì? Ông nói là cậu con trai tài giỏi nhất ở thủ đô trước đây của nhà họ Diệp chưa chết, lại còn xuất hiện ở thủ đô ư?”

"Thật sự là cậu ta sao? Hình như tôi còn lờ mờ nhớ tên của cậu ta, hình như là Diệp Thiên thì phải. Không phải nhà họ Diệp truyền ra tin tức cậu ta ốm nặng và chết năm mười tuổi sao? Sao giờ lại xuất hiện vậy?”

"Ai biết được, người bình thường làm sao có thể đoán ra được suy nghĩ và cách làm của những đại gia hàng đầu như nhà họ Hoa hay nhà họ Diệp. Nói không chừng tin tức về cái chết của Diệp Thiên năm xưa chỉ là một màn khói do nhà họ Diệp tung ra mà thôi. Còn thực tế Diệp Thiên bị nhà họ Diệp đưa đến một nơi bí mật để huấn luyện đặc biệt, bây giờ sau chín năm đã học thành tài nên lại quay trở lại thủ đô!”

"Điều này cũng có thể lắm. Lúc trước Diệp Thiên ở thủ đô còn chưa đến mười tuổi, nhưng ngay cả nhân vật mười lăm mười sáu tuổi là Khương Long Hoa cũng bị cậu ta giẫm dưới chân. Giờ đã chín năm trôi qua, ai biết được cậu ta đã lại đạt đến trình độ nào rồi!”

"Xì! Nhà họ Diệp bây giờ có một Diệp Tinh đã đủ đáng sợ rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một Diệp Thiên từng đứng đầu thủ đô ngày trước, nhà họ Diệp sắp càn quét hết mấy gã khổng lồ ở thủ đô rồi!"
Khắp thủ đô vang lên những cuộc trò chuyện tương tự, thông tin con trai cả nhà họ Diệp là Diệp Thiên lại xuất hiện ở thủ đô khiến nhiều gia tộc và quan chức thủ đô bàng hoàng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.