“Ông cụ Diệp Sơn, gia chủ Diệp Vân Long, và cả mọi người nhà họ Diệp, hôm nay Diệp Thiên đã quấy rầy các vị, xin phép đi trước!”.
Nghe vậy, Diệp Sơn và Diệp Vân Long đều chấn động.
Ông cụ Diệp Sơn, gia chủ Diệp Vân Long, nghe vô cùng khách sáo lịch thiệp, nhưng theo bọn họ thấy, không bằng Diệp Thiên gọi thẳng tên bọn họ còn hơn.
Diệp Thiên gọi thẳng tên bọn họ có nghĩa Diệp Thiên còn hận bọn họ. Nếu đã còn hận thì vẫn còn tình cảm.
Bây giờ Diệp Thiên thêm tiếng gọi tôn kính vào, chỉ vài chữ ngắn ngủi nhưng lại cho thấy cậu đã hoàn toàn tạo khoảng cách với nhà họ Diệp, không còn chút quan hệ nào với bọn họ, chỉ giống như một người xa lạ.
Thi Tú Vân ngân ngấn nước mắt, đau khổ vô cùng, nhưng lại không nói lời nào. Bà ấy thấu hiểu tất cả những gì Diệp Thiên làm.
Đổi lại là bà ấy, nếu bị ông nội và bố đối xử như vậy, e rằng còn phản ứng quá khích hơn cả Diệp Thiên.
Diệp Thiên chắp tay chào mọi người, vỗ vai Diệp Tinh, lại hơi cúi người với Thi Tú Vân, bấy giờ mới chuẩn bị rời khỏi đại sảnh của nhà họ Diệp.
Đúng lúc đó, Diệp Sơn vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng.
“Thiên Nhi!”.
Trong giọng nói ông ta nghe ra cảm giác tiều tụy, như thoáng chốc đã già đi mấy chục tuổi.
Diệp Thiên hơi dừng bước, quay đầu nhìn, ánh mắt không vui không buồn: “Ông cụ Diệp, tôi là Diệp Thiên!”.
Tay Diệp Sơn run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349172/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.