Chương trước
Chương sau
“Tại sao, tại sao tối qua còn giấu em…Tại sao?”

“Em hận anh, Diệp Thiên, em hận anh!”

Một tay cô ôm chặt lấy lưng Diệp Thiên, một tay khẽ đánh cậu. Những nắm đấm nhỏ như những hạt mưa đáp xuống ngực khiến cậu chẳng cảm nhận được chút sức lực nào. Có chăng chỉ là tiếng gào khóc thảm thiết của cô, giống như bao nhiêu uất ức của những năm qua được xả ra hết vậy.


Cả lớp học, ngoài tiếng khóc của Hoa Lộng Ảnh ra thì tất cả đều im lặng như tờ.

Một lúc sau, một âm thanh như nứt gan nứt phổi, tràn ngập không gian rồi ánh mắt như mất hồn hiện ra như không thể thấu hiểu, không thể tha thứ!”

Hoa Lộng Ảnh là quốc sắc thiên hương, là tuyệt phẩm nhân gian, hơn nữa còn là con gái nhánh chính của nhà họ Hoa, là công chúa cao tít không với tới, là nữ thần tuyệt phẩm trong mộng của vô số người.

Đến ngay cả cậu ấm của Kim Lăng như Kim Nhân Hi cũng đều muốn ăn một bữa mà không được. Diệp Thiên, một tên nhóc ăn mặc tuềnh toàng, nhưng cũng khá đẹp trai thì sao lại có thể được Hoa Lộng Ảnh sà vào lòng, còn khóc tới mức xé gan xé phổi như vậy chứ?

Cảnh tượng này giống như người vợ đã lâu không được gặp chồng vậy. Giờ bỗng gặp lại chồng thì tình cảm bắt đầu bộc phát.

Một vài người hiểu về Hoa Lộng Ảnh thì càng kinh ngạc, chấn động hơn.

Nhà họ Hoa và nhà họ Diệp đã quyết định chuyện đính ước. Hai hào môn hàng đầu cùng liên minh, và chồng chưa cưới của Hoa Lộng Ảnh chính là cậu ấm Diệp Tinh số một của Thủ Đô. Ngày đính hôn của hai người sẽ được tổ chức vào tháng sau.

Nhưng bây giờ, người đàn ông mà Hoa Lộng Ảnh sà vào lòng lại không phải Diệp Tinh. Tin tức này truyền ra ngoài thì không chỉ có toàn trường sôi sục mà đến ngay cả Thủ Đô e rằng cũng sẽ chấn động mất.

Còn ba người bạn cùng phòng của Diệp Thiên thì đúng là hóa đá!

“Ôi mẹ kiếp…”

“Cũng kích thích quá rồi đấy!”

Tề Văn Long lắc đầu, cảm thấy ớn lạnh!

Kim Nhân Hi đứng ngây như phỗng, sợi vòng tay kim cương trong tay rơi xuống đất mà cậu ta cũng không phát hiện ra.

Hoa Lộng Ảnh tượng trưng cho sự cao quý, thanh khiết trong lòng cậu ta, là đại diện của nữ thần. Cũng chính vì quá si mê Hoa Lộng Ảnh nên cậu ta mới mạo hiểm đắc tội với Diệp Tinh – cậu ấm số một Thủ Đô để bày tỏ với cô.

Nếu Hoa Lộng Ảnh chịu theo cậu ta thì cậu ta sẽ giao đấu ác liệt với Diệp Tinh, dùng sức mạnh của toàn bộ gia đình đối phó với nhà họ Diệp, và như vậy cậu ta cũng sẽ không chối từ.

Cậu ta đã kiên trì gần bốn tháng rồi mà không hề có hiệu quả. Hoa Lộng Ảnh coi cậu ta còn không bằng một người xa lạ.

Vậy mà vừa rồi Diệp Thiên, một tên vô danh tiểu tốt, chỉ lấy ra khoen lon xấu thậm tệ mà Hoa Lộng Ảnh lại khóc thút thít, sà vào lòng Diệp Thiên. Đây là cái quái gì vậy?

Nếu không phải cảnh tượng trước mắt quá đỗi chân thật thì cậu ta còn cảm thấy có khi mình đang nằm mơ!

Diệp Thiên chẳng buồn quan tâm tới ánh mắt xung quanh. Cậu chỉ đưa tay lên ôm lấy Hoa Lộng Ảnh, để mặc cho cô phát tiết tâm trạng của mình.

Ban đầu, Diệp Thiên quay trở về Thủ Đô chỉ để hoàn thành lời hứa năm xưa. Nhưng theo như cậu thấy, dù sao cũng đã chín năm trôi qua, năm đó Hoa Lộng Ảnh cũng chỉ là một cô gái chín tuổi, giờ đã hiểu biết hơn nên không còn giống như xưa nữa và có thể tình cảm đối với cậu vẫn còn nhưng cũng không còn sâu sắc như lúc đầu.

Thế nhưng lúc này, khi tâm trạng của Hoa Lộng Ảnh bộc phát thì cậu mới biết cậu đã sai hoàn toàn nên cảm thấy áy náy vô cùng!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.