Chương trước
Chương sau
Ông lão bước ra một bước đã nhảy vọt từ mặt đất lên cao mấy chục trượng, giẫm lên vách núi cao chót vót. Sau đó ông lão lại chạm nhẹ mũi chân, bay lên không, chỉ qua vài bước chân, ông lão đã lên tới đỉnh núi chính của Lư Sơn.

Ông lão xoay người nhìn xuống núi cao nghìn trượng, trước mắt mây mù lượn lờ, gió núi rít gào, nhưng chiếc áo dài của ông lão lại không hề lay động.

“Cảnh đẹp thật, tính ra đã bốn mươi năm chưa trở lại đây rồi”.


Ông lão thở dài, khẽ vuốt chòm râu trắng, chốc lát sau, ông lão đã biến mất tại chỗ.

Trên đỉnh núi chính của Lư Sơn, trong biệt thự của Đường Môn, gia chủ Đường Thiên Phong đang ngồi khoanh chân luyện khí trên giường đá. Ông ta vừa mới bước vào chí tôn võ thuật, lúc này đang là thời khắc quan trọng để củng cố cảnh giới.

Đường Vũ Vy mặc chiếc váy tím bảo vệ bên cạnh ông ta, khí tức trên người ẩn hiện, rõ ràng tu vi đã tiến bộ thêm.

Nửa khắc sau, cuối cùng Đường Thiên Phong cũng mở mắt ra.

“Phù!”.

Mũi ông ta thở ra một luồng khí vẩn đục.

“Bố!”.

Đường Vũ Vy đúng lúc đưa chén nước trong tới.

Đường Thiên Phong uống một ngụm nhỏ, mắt lóe sáng, cảm thấy vô cùng thư thái.

“Vũ Vy, bây giờ tu vi của bố đã tăng cao, qua vài ngày nữa, con theo bố đến Miêu Cương tỉnh Kiềm một chuyến, bố phải tìm La Thiên ở Miêu Cương so tài một trận!”.

Bây giờ nội lực trên người ông ta căng đầy, từ lâu đã đạt đến trạng thái bão hòa, tất nhiên muốn tìm người giao đấu, mong cầu cảnh giới cao hơn.

Đường Vũ Vy thản nhiên gật đầu, sau đó ánh mắt nghiêm lại, khẽ giọng nói: “Bố, Vũ Nhu vừa mới gọi điện cho con, nói tổng giáo quan mới của Nam Long Nhận tranh mất vị trí của cậu con đã đến rồi”.

“Người đến là Diệp Lăng Thiên!”.

“Cái gì?”.

Đường Thiên Phong khựng lại, đầy vẻ kinh ngạc.

Một lúc lâu sau, ông ta mới hoàn hồn, có chút cảm khái nói: “Lương Long Đình không hổ danh là thống soái tối cao, ngay cả nhân vật như Diệp Lăng Thiên mà cũng có thể mời được!”.

Ông ta trầm ngâm một lúc, sau đó lập tức dặn dò: “Con gọi cho Vũ Nhu, nói nó nhất định phải hết sức khách sáo với Diệp Lăng Thiên, nhắc cậu con phải chú ý chừng mực, đừng đắc tội với Diệp Lăng Thiên”.

“Lúc trước bác con đã có mâu thuẫn với Diệp Lăng Thiên, nếu còn gây xung đột nữa, Diệp Lăng Thiên sẽ đích thân tìm tới cửa!”.

“Đường Môn chúng ta không thể chọc giận cậu ta được!”.

Đường Vũ Vy nặng nề gật đầu. Đến giờ phút này, đương nhiên cô ta hiểu rõ sức ảnh hưởng của Diệp Thiên trong giới võ thuật Hoa Hạ, Đường Môn có cố hết sức cũng khó đuổi kịp bóng lưng cậu.

Cô ta đang định ra ngoài gọi điện thoại, chợt một giọng nói đột nhiên vang lên, giống như đang ở bên tai.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.