Chương trước
Chương sau
Mãi về sau khi ông ta từ chức tổng giáo quan, quay trở lại Trung Hải quản lý nhà Mộ Dung thì không bao giờ quay lại nữa. Lương Long Đình ba lần ghé Trung Hải cũng không mời ông ta quay lại.

Nghe Hắc Tháp nói Mộ Dung Vô Địch đứng thứ ba trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, mọi người đều cảm thấy đó là điều đương nhiên!


“Ngoài ra!”, Hắc Tháp tiếp tục: “Cách đây không lâu, chúng ta đã thua Bắc Long Nhận thê thảm trong cuộc so tài Nam Bắc, phần lớn nguyên nhân là do họ có một giáo quan rất lợi hại!”

"Giáo quan của họ tên là Diệp Vân Long, là gia chủ nhà họ Diệp ở thủ đô, cũng là một cao thủ chí tôn võ thuật và cũng nằm trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ!”

"Thứ hạng của ông ta trong bảng xếp hạng cao thủ đứng thứ hai, cao hơn Mộ Dung Vô Địch một bậc!"

Mọi người cuối cùng cũng vỡ lẽ, chẳng trách họ lại thua thảm hại như vậy!

Tổng giáo quan chính trước đây của họ là Vương Tường Long, nhưng Vương Tường Long chỉ là cao thủ đỉnh cao tông tượng, vẫn chưa đạt tới cảnh giới chí tôn võ thuật.

Còn tổng giáo quan của Bắc Long Nhận lại là cao thủ chí tôn võ thuật đứng thứ hai trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, còn cao hơn một bậc so với tổng giáo quan huyền thoại Mộ Dung Vô Địch của Nam Long Nhận. Sự thất bại của họ rõ ràng chẳng oan chút nào!

Lí Vân Phi chợt chột dạ và đột nhiên hỏi: "Đội trưởng, vậy giáo quan Diệp của chúng ta xếp thứ mấy trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ?”

Những người còn lại cũng trố mắt nhìn, muốn biết đáp án.

Theo như họ thấy, việc Diệp Thiên có thể nằm trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ ở độ tuổi chưa đến hai mươi đã là chuyện đáng hãnh diện lắm rồi. Xếp hạng không bằng Diệp Vân Long và Mộ Dung Vô Địch cũng là chuyện bình thường.

Nhưng chỉ cần Diệp Thiên là một cao thủ được xếp trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thôi thì quá trình luyện tập trong tương lai của họ ít nhất sẽ mạnh hơn so với khi ở cùng Vương Tường Long. Ở cuộc so tài Bắc Nam tiếp theo, họ không dám nói rằng có thể đánh bại được Bắc Long Nhận, nhưng ít nhất thua cũng không quá khó coi.

Lúc này, Hắc Tháp giậm một chân xuống đất, quay thẳng người ra sau rồi trở lại tư thế đứng thẳng, đối mặt với các thành viên trong đội.

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh ta, và ngọn lửa trả thù lóe lên trong mắt.

"Các anh em, sở dĩ tôi nhắc tới chuyện này là muốn nói với mọi người rằng trong cuộc so tài Bắc Nam tiếp theo, chúng ta có cơ hội rất lớn đánh bại Bắc Long Nhận!"

Mọi người đều bối rối không biết ý anh ta là gì.

Chỉ nghe thấy giọng Hắc Tháp sang sảng, giọng điệu mang theo sự kích động và tôn sùng.

"Tổng giáo quan của Bắc Long Nhận là Diệp Vân Long, mới chỉ xếp thứ hai trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thôi!”

"Còn tổng giáo quan Diệp của chúng ta còn có một cái tên khác, đó là Diệp Lăng Thiên, biệt danh là Đế Vương Bất Bại!"

"Cậu ấy xếp số một trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ hiện nay!”
Anh ta dứt lời thì tất cả mọi người đều ngỡ ngàng!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.