Chương trước
Chương sau
"Lẽ nào cậu ta còn có thân phận gì khác hay sao?”

Câu hỏi của cậu ta đã khiến mọi người phản ứng lại, vừa rồi mọi người chỉ nghĩ đến việc xin lỗi Diệp Thiên và chấp nhận hình phạt, nhưng lại bỏ qua thái độ của Vương Tường Long với Diệp Thiên.


Bây giờ nghĩ lại, lúc đó rõ ràng Vương Tường Long sợ hãi đến mức mặt cắt không còn giọt máu, bọn họ quen biết Vương Tường Long đã nửa năm, chưa từng thấy cao thủ cấp tông tượng này sợ hãi như vậy, điều này khiến bọn họ cảm thấy vô cùng khó hiểu.

"Lẽ nào mọi người quên là vừa rồi giáo quan Vương gọi giáo quan Diệp là gì rồi sao?"

Chính lúc này, cuối cùng đội trưởng Hắc Tháp cũng lên tiếng.

Lời nói của anh ta khiến tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy mơ hồ.

“Đội trưởng!”, Bộc Phá hỏi: “Anh có biết thân phận của giáo quan Diệp không?”

Hắc Tháp gật đầu, nói tiếp: "Đa số mọi người ở đây đều luyện nội công trong vòng mấy tháng, không tính là người trong giới võ thuật. Còn tôi trước đây từng lăn lộn trong giới võ thuật nên có từng nghe nói không ít tin tức trong giới võ thuật”.

"Như chúng ta đều biết, trong giới võ thuật, chí tôn võ thuật chính là nhân vật đứng đầu trong giới võ thuật!”

Mọi người gật đầu. Từ khi tu luyện nội lực, bọn họ cũng bắt đầu đặt chân vào giới võ thuật, đương nhiên cũng biết việc phân chia cấp bậc sức mạnh.

Chí tôn võ thuật này chính là cảnh giới mà bọn họ theo đuổi cả đời.

Hắc Tháp nói tiếp: "Và trong giới võ thuật Hoa Hạ chúng ta, có một danh sách xếp hạng liệt tên mười năm cao thủ chí tôn võ thuật, xếp theo thứ tự từ mạnh đến yếu!”

"Danh sách này, được gọi là bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, cứ hai mươi lăm năm cập nhật lại một lần!"

Mọi người nghe xong, ánh mắt đều khẽ run lên.

Bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, trong đó liệt kê mười năm chí tôn võ thuật mạnh nhất hiện nay. Đây là niềm vinh hạnh như thế nào chứ?

Họ không khỏi tưởng tượng nếu một ngày nào đó, họ bước vào cảnh giới chí tôn võ thuật và lọt vào top danh sách này, thì há chẳng phải là trời cao chim mặc sức bay, biển rộng cá mặc sức bơi hay sao?

"Đội trưởng, lẽ nào giáo quan Diệp của chúng ta liên quan gì đến bảng xếp hạng này sao?"

Bộc Phá hỏi.

Hắc Tháp gật đầu: "Vừa rồi mọi người cũng đã nhìn thấy một chưởng của giáo quan Diệp rồi đấy. Đương nhiên cậu ấy cũng chính là cao thủ chí tôn võ thuật, hơn nữa còn là đỉnh cao của chí tôn võ thuật, đương nhiên có tên trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ rồi!”

"Ngoài giáo quan Diệp của chúng ta ra, tôi có thể nói cho mọi người biết. Giáo quan Mộ Dung mười năm trước của Nam Long Nhận chúng ta cũng là cao thủ chí tôn võ thuật, cũng nằm trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ và đứng thứ ba đó!”

Các thành viên của Nam Long Nhận im lặng gật đầu. Mười năm trước, tổng giáo quan của Nam Long Nhận tên là Mộ Dung Vô Địch. Nghe nói xuất thân của ông ta từ thủ đô, từng dẫn dắt vô số binh lính.
Mười năm trước, Nam Long Nhận dưới sự lãnh đạo của Mộ Dung Vô Địch đã từng đánh bại Bắc Long Nhận năm lần trong cuộc so tài Nam Bắc. Có thể nói đó được coi là huyền thoại trong các nhiệm kỳ tổng giáo quan của Nam Long Nhận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.