Chương trước
Chương sau
Ông ta im lặng một lúc lâu, bỗng ngẩng đầu nhìn hộ vệ.

“Tiểu Lí, cậu đi điều tra tư liệu của Diệp Thiên đi, càng nhanh càng tốt!”.

Hộ vệ đáp lại một tiếng, tuy không hiểu nhưng vẫn tuân lệnh rời đi.


Ra khỏi thư phòng, Diệp Thiên nhớ tới Cố Giai Lệ đã đến sân sau gặp bà ngoại, thế là tự đi dạo một mình quanh biệt thự nhà họ Tiêu.

Mặc dù biệt thự nhà họ Tiêu không bằng những công viên quy mô lớn, nhưng vì được thiết kế sân vườn riêng biệt, giống như khu vườn phương Tây nên cũng có phong cách khác.

Cậu dạo qua nửa vòng, phía trước đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Tô Mộ Nhu và Đàm Nguyệt Ảnh.

Tô Mộ Nhu và Đàm Nguyệt Ảnh cũng nhìn thấy Diệp Thiên. Tô Mộ Nhu mỉm cười với cậu, Đàm Nguyệt Ảnh thì không bày tỏ điều gì, vẫn lạnh lùng như trước.

Diệp Thiên gật đầu với hai người, chuẩn bị đi lướt qua bọn họ, Tô Mộ Nhu lại chủ động gọi cậu lại.

“Diệp Thiên, ông nội đã tìm cậu nói chuyện rồi phải không?”.

Diệp Thiên thản nhiên xoay người lại, gật đầu.

Mắt Tô Mộ Nhu lóe sáng, hơi áy náy nói: “Diệp Thiên, ông nội tôi xuất thân quân nhân, xưa nay không nói chuyện lòng vòng. Nếu ông ấy nói lời nào quá nặng nề, tôi hi vọng cậu đừng để bụng”.

Nói đến đây, cô ta đổi giọng, mang khí chất của nữ hoàng thương nghiệp tỉnh Vân.

“Ông nội tôi nói chuyện thẳng thắn, nhưng đều là lời tận đáy lòng, chỉ suy nghĩ cho cậu. Tôi hi vọng cậu có thể tự cân nhắc, lựa chọn cẩn thận”.

“Giai Lệ không phải họ Tiêu, giống như tôi, tính ra chỉ là cháu ngoại của nhà họ Tiêu. Nhưng ông nội yêu thương mẹ của Giai Lệ, cũng xem Giai Lệ như cháu trong nhà, vì vậy ông tuyệt đối sẽ không để Giai Lệ bước lên vết xe đổ của cô tôi”.

“Tôi hi vọng sau khi tiệc mừng thọ lần này kết thúc, cậu có thể giữ khoảng cách với Giai Lệ”.

Diệp Thiên âm thầm lắc đầu, nhà họ Tiêu này đúng là nói năng y hệt nhau.

“Chị đang cảnh cáo tôi sao?”.

Cậu mỉm cười nhàn nhạt, nhìn Tô Mộ Nhu.

“Không phải cảnh cáo, là nhắc nhở”.

Tô Mộ Nhu nói tiếp: “Ngoài ra, tối nay, vị hôn phu của Giai Lệ là Lạc Tư Đồ sẽ đến Côn Thành. Cậu ta đã đặt một phòng King ở “Thủy Ngạn Minh Môn” trong khu phát triển Côn Thành, mời nhà họ Tiêu chúng tôi và những thanh niên trẻ tuổi tài cao ở gần Côn Thành, đến lúc đó tất nhiên sẽ là anh tài tụ hội”.

“Giai Lệ là một thành viên của nhà họ Tiêu, đương nhiên cũng sẽ tham gia. Hơn nữa, vì mối quan hệ của Lạc Tư Đồ, em ấy rất có khả năng sẽ là nữ chính của tối nay”.

Diệp Thiên nghe vậy không biểu lộ cảm xúc gì, khóe miệng nhếch lên một đường cong.

“Vậy à? Thế thì sao?”.

Tô Mộ Nhu chăm chú nhìn lại, hạ giọng nói: “Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng nên tham gia!”.

“Nếu để Lạc Tư Đồ thấy thái độ của Giai Lệ đối với cậu…”.

“Cậu ta sẽ đánh cậu tàn phế!”.

“Xử tôi??”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.