“Quen biết?”, Diệp Thiên giải thích: “Cũng không phải là quen biết gì, lần này cũng là lần đầu tiên tôi tới nhà họ Tiêu. Em gái tôi Cố Giai Lệ là cháu ngoại của ông cụ Tiêu, tôi đi cùng cô ấy đến nhà họ Tiêu chúc thọ”.
Cuối cùng Hàn Phong cũng khôi phục tinh thần, trịnh trọng nói: “Diệp tiên sinh, lần này đến nhà họ Tiêu, mong cậu nghe tôi nói một lời”.
“Ông cụ Tiêu từng là thống soái của đại quân, là chỉ huy của một đội quân kiên cường. Mặc dù sau khi chính phủ mới thành lập, ông ấy đã lui về, nhưng mấy chục năm nay, sức ảnh hưởng của ông ấy còn lớn hơn xưa”.
“Nhất là ông cụ Tiêu tính tình cứng nhắc, không biết linh hoạt, xưa nay đều bảo thủ nóng nảy, đối với con người hay sự việc đều có chút cố chấp. Người vừa mắt ông ấy thì ông ấy sẽ khen ngợi hết mực, trò chuyện vui vẻ, còn người ông ấy không ưa thì ông ấy sẽ lạnh nhạt, không nể nang gì”.
“Lần này cậu đến nhà họ Tiêu chúc thọ, tốt nhất nên công khai thân phận mà đến, như vậy tránh để xảy ra tranh chấp không cần thiết”.
Mỗi một câu chữ của Hàn Phong đều rất nghiêm túc. Vì quan hệ hai nhà, ông ấy từng theo ông cụ Hàn đến nhà họ Tiêu, có duyên gặp mặt ông cụ Tiêu một lần. Ông ấy biết rõ ông cụ Tiêu kiêu ngạo khí phách đến mức nào, dù là nhà họ Hàn ở trong mắt ông cụ Tiêu cũng chỉ là thế yếu.
Đối với những người tầm thường, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348984/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.